Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 109: Bị ném xuống

Chương 109: Bị ném xuốngChương 109: Bị ném xuống
Phát hiện mục tiêu của bà mối Lý là Thẩm Miên, trong lòng Chu Tư Vũ không khỏi một trận may mắn, còn may cô đeo khăn quàng cổ, chỉ có một đôi mắt lộ ra ở bên ngoài, bà mối Lý mới không nhận ra cô.
Thẩm Miên vừa thấy là bà mối Lý, liền biết người tới không có ý tốt, nhưng cô muốn đi thi, căn bản không có thời gian lãng phí ở đây.
Cô đặc biệt bình tĩnh nói, “Có chuyện øì, thím có thể đi đến nhà cháu tìm mẹ cháu, cháu hiện tại phải đi thi”
Nói xong, cô nhấc chân liền đi, bà mối Lý lại dùng một cái tay khác bắt được cặp sách của cô.
Thi?
Cô chờ chính là ngày này, nếu không phải đã tính tốt thời gian, cô sao sẽ xuất hiện ở đây đúng lúc như vậy?
“Ta quản ngươi thi hay không thi, ta hỏi ngươi, sự tình Từ gia, có phải do ngươi nhiều chuyện hay không?”
Quả nhiên là vì việc này, đáy mắt Thẩm Miên hiện lên một tia lạnh lễo, thím Lưu hiểu cách làm người của bà mối Lý, khẳng định sẽ không nói ra cô, biết việc này cũng không mấy người.
Nghĩ đến việc lần trước Chu Tư Vũ ăn hạt dưa, cô đem tầm mắt chuyển về phía Chu Tư Vũ. Chu Tư Vũ bị nhìn liên thấy chột dạ, chạy nhanh nói với bà mối Lý, “Thím, thím tìm chị ấy, vậy thím có thể buông xe cháu ra không? Để cháu đi học?”
Lần này, Chu Tư Vũ có thể nói là đập nồi dìm thuyền, chỉ cần bà mối Lý bám trụ Thẩm Miên, làm Thẩm Miên không đi thi được, dù cho Thẩm Kiến Hoa trách cứ cô bỏ rơi Thẩm Miên, cũng chỉ có thể nuôi cô đi học.
Thi cũng không đi, cô Lý khẳng định sẽ khai trừ Thẩm Miên.
Bà mối Lý cảm thấy âm thanh Chu Tư Vũ có chút quen thuộc, nhưng nghĩ không ra là ai, hiện tại mục tiêu của cô là Thẩm Miên, thêm một người ở đây, còn không dễ làm, thiếu một người đương nhiên càng tốt.
Cô buông cái tay đang bắt lấy xe Chu Tư Vũ ra, “Việc này không liên quan đến ngươi, ngươi phải đi liên chạy nhanh đi đi”
“Chị, chị cũng đừng trách em” vẻ mặt Chu Tư Vũ bất đắc dĩ, “Đây là sự tình do chị chọc, chúng ta có một người có thể đi, tổng so với không ai được đi mạnh hơn.”
Sợ bà mối Lý đổi ý, cô cưỡi lên xe đạp liền đi, đầu cũng không quay lại.
Tim Thẩm Miên trầm xuống, “Có chuyện gì, chờ cháu thi xong hãng nói, thím hiện tại có thể đi tìm mẹ cháu trước”
Cô kéo một chút, lại không thoát được bà mối Lý, bà mối Lý thường xuyên làm việc nhà nồng, thể lực không hề kém nam nhân, cô chỉ có thể nhìn Chu Tư Vũ cưỡi xe đạp nghênh ngang rời đi.
“Ngươi miệng rộng, ta tìm mẹ ngươi làm gì? Hôm nay ngươi không cho ta một cái công đạo, ngươi cũng đừng nghĩ chạy”
“Thím muốn cháu giao đãi cái gì?”
“Ngươi vì sao lại loạn khua môi múa mép? Ta đắc tội ngươi sao?” Biểu tình bà mối Lý hung ác, nhưng trong lòng lại coi trọng mà liếc nhìn Thẩm Miên, cô gái nhỏ, vóc dáng một lùn, nhưng lá gan lại không nhỏ.
Mấy người cùng cô cãi nhau, kể nhát gan một chút, lúc này đều đã bị cô dọa khóc.
Nhưng Thẩm Miên khen ngược, còn dám cùng cô già mồm, khó trách dám ở sau lưng nói bậy.
Nhà họ Từ nếu thật tìm cô về làm con dâu như vậy, sau này mẹ Từ cũng xem như gặp được đối thủ.
“Từ gia là cái dạng người gì, trong lòng thím không biết sao? Cần người khác loạn khua môi múa mép sao?” Sự tình tới một bước này, chịu thua căn bản vô dụng, bà mối Lý là người có tiếng ăn mềm không ăn cứng, thích bắt nạt kẻ yếu, sợ kẻ mạnh.
Làng trên xóm dưới, chỉ cần là người nhận thức bà mối Lý, gần như đều biết, người dễ ức hiếp, bà mối Lý thậm chí còn ức hiếp đến chết.
“Ngươi loạn khua môi múa mép, ngươi còn có lý sao?” bà mối Lý chọc trán Thẩm Miên thật mạnh. “Vậy thím muốn thế nào?” Thẩm Miên nói chuyện, đồng thời, ánh mắt nhìn chằm chằm vào chung quanh, hy vọng có thể tìm được người qua đường để cầu cứu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận