Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 1101: Có người tiến vào quá?

Chương 1101: Có người tiến vào quá?Chương 1101: Có người tiến vào quá?
Thẩm Miên thay trang phục xong, trực tiếp ra phim trường, khi lên xe, cô theo bản năng nhìn chung quanh một vòng, tài xế thấy thế, không khỏi hỏi: “Làm sao vậy Thẩm tiểu thư?”
“Không có việc gì” Thẩm Miên lắc đầu, nghĩ thầm, có thể là có paparazzi đi!
Cô trực tiếp ngồi trên xe, mệt mỏi một ngày, về đến nhà, cô tắm rửa xong liền lên giường ngủ.
Ngủ đến nửa đêm, Thẩm Miên lại mơ thấy Hạ Nam, vẫn là loại cảm giác bất lực, không giống nhau chính là, lúc này đây, cô nghe được hắn đáp lại, tựa hồ ở ngay bên cạnh chính mình.
Loại cảm giác quen thuộc này làm Thẩm Miên muốn đắm chìm trong đó không tỉnh lại, cũng không biết qua bao lâu, Thẩm Miên bỗng nhiên bừng tỉnh, cô cầm lấy di động nhìn thời gian một chút, hai giờ đêm.
Thẩm Miên không có buồn ngủ, không khỏi dựa vào đầu giường phát ngốc.
Ngồi ngốc trong chốc lát, đột nhiên cô phát hiện không thích hợp, đêm qua trước khi ngủ, cô rõ ràng đã cài cửa từ bên trong, hiện tại nhìn, lại không có cài.
Chẳng lẽ, là tối hôm qua cô nhớ lầm?
Hay là...... Có người tiến vào? Thẩm Miên bị ý tưởng này làm cho hoảng sợ, lập tức mở đèn, nhìn một vòng, xác định trong phòng không có ai, sau đó liền mở cửa đi ra sân.
Không có một bóng người, chỉ có ánh trăng sáng tỏ chiếu vào trên mặt đất, Thẩm Miên có hơi chút thất vọng.
“Anh Hạ, là anh sao? Là anh đã trở lại sao?”
“Nếu anh đã trở lại, mặc kệ là người cũng được, là quỷ cũng được, anh để em liếc mắt nhìn anh một cái được không?”
“Chỉ một cái thôi”
Nước mắt đột nhiên không biết cố gắng chảy xuống, Thẩm Miên lần đầu tiên không kiêng nể gì hỏng mất như vậy.
Cô ngồi ở bậc thang trong sân, vô lực nói: “Anh Hạ, trong khoảng thời gian này, em luôn cảm thấy anh đã trở lại, tổng cảm thấy anh ở ngay bên cạnh em, nhưng em lại không tìm thấy dấu vết anh trở về, em không dám nói cùng người khác, em sợ bọn họ lo lắng, em cũng sợ Tiểu Bắc biết ba trở về, sau đó lại không có ba, sẽ thất vọng, Tiểu Bắc thực hiểu chuyện, chưa bao giờ hỏi sự tình của ba, nhưng em biết, thằng bé vẫn luôn hy vọng nhìn thấy ba”
Âm thanh cô càng ngày càng nghẹn ngào, nước mắt mơ hồ, cả người tản mát ra một cỗ ưu thương bất lực.
Trong góc, có thân ảnh người run lên một chút, tựa hô muốn nhấc chân đi ra, bên ngoài lại đột nhiên truyền đến một đạo tiếng đập cửa.
“Miên, là ba, con mở cửa đi”
Nghe được âm thanh, cả người Thẩm Miên run lên, lau nước mắt một chút, chậm rãi mở cửa ra.
Vẻ mặt Nguyễn Phong lo lắng đứng ở cửa, đỏ vành mắt nói: “Miên, con không sao chứ?”
“Con không có việc gì.” Thẩm Miên che giấu cảm xúc, “Ba, hơn phân nửa đêm, sao ba lại ở ngoài cửa?”
“Ban đêm ba không ngủ được, ra ngoài đi một chút, nghe thấy trong nhà con có động tĩnh, sợ con xảy ra chuyện.” Nguyễn Phong nói.
Hắn đau lòng nhìn Thẩm Miên, lại không có hỏi nhiều.
Mấy năm nay, ban đêm Nguyễn Phong đều đi một chút đến cổng lớn nhà Thẩm Miên, hắn không yên tâm Thẩm Miên, không đi một chuyến không ngủ được, đều đã thành thói quen.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận