Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 1113: Cô cùng ngươi nói gì đó?

Chương 1113: Cô cùng ngươi nói gì đó?Chương 1113: Cô cùng ngươi nói gì đó?
“Vâng.”
Hạ Nam gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.
Việc này thương lượng xong, không khí trên bàn có vẻ sinh động lên, ăn cơm xong, mọi người biết, Thẩm Miên và Hạ Nam nhất định có rất nhiều lời muốn nói, cho nên cũng đều không có chậm trễ hai người, ông nội Hạ bảo tài xế đưa Hạ Nam và Thẩm Miên trở vê.
Phó Hoa cũng nói: “Sáng mai mẹ sẽ đưa Tiểu Bắc trở về, nếu thằng bé biết ba đã trở về, nhất định rất vui vẻ.”
Thẩm Miên cười cười, “Mẹ, hai ngày này vất vả cho mẹ, Tiểu Bắc có nghịch ngợm hay không?”
“Không có.” Nói về cháu trai, trên mặt Phó Hoa đều là tươi cười, “Tiểu Bắc rất ngoan, cũng tự mình tắm rửa”
Nói xong, cô lại nói: “Các con mau trở về nghỉ ngơi đi! Mẹ cũng đi trở về đây.”
“Vâng.”
Thẩm Miên và Hạ Nam lên xe.
Phó Hoa nhìn bóng dáng hai người, hốc mắt tức khắc lại ươn ướt, mấy năm nay, cô vẫn luôn cho rằng con trai không còn sống, nếu không phải có cháu trai chống đỡ cô, cô khả năng đã sớm không muốn sống nữa.
Trăm triệu không nghĩ tới, con trai còn có thể trở về.
Nhìn thấy cảnh tượng Hạ Nam và Thẩm Miên ở bên nhau, cô thật sự thập phần vui mừng.
Thẩm Miên từ kính chiếu hậu xe, nhìn thấy bộ dáng Phó Hoa, cũng cảm thấy một trận chua xót, mấy năm nay, trong lòng mọi người đều rất khó chịu, cô biết đến, cho nên cô chưa bao giờ ở trước mặt bọn họ biểu hiện ra thực thương tâm.
Bọn họ đã khổ sở như vậy, cô không nghĩ lại làm cho bọn họ lo lắng.
Hiện giờ, người đã trở lại, vậy là tốt rồi.
Thẩm Miên hít sâu một hơi, nghiêng đầu nhìn về phía Hạ Nam, mới phát hiện, hắn cũng đang nhìn cô, bốn mắt nhìn nhau, Thẩm Miên lại phát hiện, cô thế nhưng một câu đều không nói nên lời.
Nghiêm khắc tới nói, là không biết nên nói gì.
Vì thế, cô chậm rãi chuyển tâm mắt äi.
Hạ Nam nhíu mày, kêu một tiếng, “Miên.”
“Vâng?”
Thẩm Miên nhàn nhạt lên tiếng.
“Em đang trách anh sao?” Hạ Nam hỏi.
“Không có” Thẩm Miên khẽ lắc đầu.
Hạ Nam nhíu mày, hắn duỗi tay muốn chạm vào Thẩm Miên, lại nhận thấy Thẩm Miên trốn tránh một chút, động tác hắn cứng đờ.
Thẩm Miên cũng bị phản ứng theo bản năng của chính mình làm cho sửng sốt, sau đó nói: “Thực xin lỗi, anh Hạ, em......”
Hạ Nam hơi hơi híp híp mắt, đánh gãy lời cô nói, “Em đang kháng cự anh?”
Thẩm Miên nhấp môi một chút, cô tưởng giải thích, nhưng nghĩ đến hành vi vừa rồi của chính mình, lại cảm thấy giải thích gì cũng đều thực tái nhợt vô lực.
Vì thế, cô trực tiếp nói sang chuyện khác, “Anh Hạ, anh nói về sự tình 5 năm trước, giống như không có nhắc tới Canh tiểu thư.”
Cho nên, hắn là cố ý không nghĩ đề cập, hay là quên không nói ra?
“....“ Hạ Nam nhìn cô, “Cô ấy đi tìm em?”
“Đúng vậy”
Thẩm Miên không khỏi tán thưởng trong lòng, 5 năm, có thể nói là ngăn cách với thế nhân 5 năm, hắn vẫn thông minh như vậy.
“Cô ấy đã nói với em những gì?” Hạ Nam nhíu mày.
Thẩm Miên không trả lời hắn, mà là hỏi ngược lại: “Cô ấy nói gì với em không quan trọng, em chỉ muốn biết anh muốn nói gì với em”
Thẩm Miên biết, cô không nên đi so đo 5 năm kia, nhưng chỉ cần nhớ tới, 5 năm qua, Hạ Nam vẫn luôn cùng Canh Linh sớm chiều ở chung, thậm chí, giữa bọn họ còn có một đứa con gái, mặc kệ là dưới tình huống như thế nào, trái tim cô đều khó chịu giống như là bị dao cắt.
Hạ Nam nhìn chằm chằm cô trong chốc lát, “Có phải em hiểu lầm cái gì hay không?”
“Em......”
Thẩm Miên vừa định nói chuyện, tài xế đột nhiên phanh gấp, Thẩm Miên thiếu chút nữa đụng vào ghế phía trước, cũng may Hạ Nam kịp thời ôm lấy cô.
“Sao lại thế này?” Hạ Nam nhíu mày.
Bạn cần đăng nhập để bình luận