Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 1133: Ta sẽ không đưa ngươi đi cô nhi viện

Chương 1133: Ta sẽ không đưa ngươi đi cô nhi việnChương 1133: Ta sẽ không đưa ngươi đi cô nhi viện
Thẩm Miên nhấp môi nhìn Hạ Nam, “anh Hạ, hiện tại nên làm sao?”
Ba người Nguyễn Dễ Khiêm, Dương Tiểu Tế cùng Trình Phi Dương cũng nhìn Hạ Nam, ba người đều sợ Hạ Nam nói muốn chiếu cố Hạnh Nhi, bọn họ biết Hạnh Nhi đáng thương, nhưng nếu chiếu cố Hạnh Nhị, sẽ bị Canh Linh đắn đo, đến lúc đó dù có giải thích, truyền thông cũng sẽ không tin tưởng, Hạnh Nhi không phải con của Hạ Nam.
Việc này đối với Thẩm Miên là không công bằng.
“Chú Hạ.”
Đáy mắt Hạnh Nhi ngậm nước, cũng nhìn Hạ Nam, “chú Hạ, cháu bảo đảm, cháu về sau sẽ rất ngoan, chú đừng không cần cháu được không, cháu không muốn phải đi cô nhi viện”
Hạ Nam giơ tay xoa nhẹ đầu Hạnh Nhi một chút, nói: “Chú sẽ không đưa cháu đi cô nhi viện”
Lời này vừa ra, Nguyễn Dễ Khiêm tức khắc nhăn mày, Dương Tiểu Tế và Trình Phi Dương theo bản năng nhìn về phía Thẩm Miên.
Trên mặt Thẩm Miên không có biểu tình gì, không biết suy nghĩ cái gì.
Ngay khi Nguyễn Dễ Khiêm không nhịn được muốn lên tiếng, liền nghe Hạ Nam nói tiếp: “Ông ngoại cháu cũng là người thủ đô, bọn họ điều kiện không tồi, năm đó lại lãnh một khoản bồi thường không ít, cũng có đủ năng lực nuôi sống cháu”
Lời này vừa ra, đôi mắt mấy người tức khắc sáng lên.
Hạnh Nhi hiển nhiên không nghĩ tới là kết quả này, lại khóc lên, “chú Hạ, cháu chưa gặp ông ngoại bao giờ, cháu không muốn đến chỗ bọn họ, cháu muốn ở cùng chú.”
“Bọn họ là thân nhân của cháu, cháu ở cùng bọn họ mới là lựa chọn tốt nhất, chú sẽ đi thăm cháu” Ngữ khí của Hạ Nam tuy rằng hòa hoãn, lại không dung cự tuyệt.
Thẩm Miên nhấp môi nói: “Bọn họ sẽ nguyện ý chiếu cố Hạnh Nhi sao?”
“Sẽ.” Hạ Nam trả lời không chút do dự, “Canh Linh là con một, cha mẹ cô ấy cũng đã qua tuổi 50”
Một câu, mọi người nháy mắt đã hiểu hết thảy.
Canh Linh là con một, cha mẹ lại lớn tuổi, khẳng định không có sinh thêm, Canh Linh còn sống, có một đứa con, hai vợ chồng già vui vẻ còn không kịp, căn bản sẽ không đẩy Hạnh Nhi đi.
Thẩm Miên yên tâm, lại nhìn Hạnh Nhi một cái, cô nói: “Hạnh Nhi, nếu như vậy, vậy cháu liền đi theo ông ngoại sinh hoạt đi!”
“Nhưng.....” Hạnh Nhi muốn nói cái gì, cuối cùng cũng chưa nói ra. Mẹ nói cô đi theo chú Hạ, hiện tại hạ chú lại muốn đưa cô đi.
Vừa thấy phản ứng của cô, Thẩm Miên liền đoán được cái gì, vì thế lại nói: “Hạnh Nhi, mặc kệ mẹ cháu đã nói với cháu những gì, cháu đều phải nhớ rõ, đi theo ông ngoại, đối với cháu mà nói, là lựa chọn tốt nhất, bọn họ là thân nhân của cháu, sẽ không không cần cháu.”
Ngữ khí khựng lại, cô lại nói: “Chú Hạ rất bận, về sau sẽ thường xuyên đi công tác, không có quá nhiều thời gian chiếu cố cháu”
“Cháu có thể sống cùng cô không?” Hạnh Nhi còn ôm một tia tâm lý may mắn.
Thẩm Miên lắc đầu, “Cô có thể cùng chú Hạ đi thăm cháu, cả anh Tiểu Bắc nữa”
Hạnh Nhi nhấp môi, không lên tiếng, trong lòng lại thập phần bất an.
Bạn cần đăng nhập để bình luận