Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 1134: Mẹ ngươi cùng ngươi nói gì đó?

Chương 1134: Mẹ ngươi cùng ngươi nói gì đó?Chương 1134: Mẹ ngươi cùng ngươi nói gì đó?
“Cô xinh đẹp, cháu thật sự không thể ở cùng cô và chú sao?” Hạnh Nhi nhớ tới lời Canh Linh nói, lại không nhịn được khẩn cầu Thẩm Miên.
Đứa trẻ vài tuổi, căn bản không quá đa tâm, cô chỉ biết mẹ nói, đi theo chú Hạ và cô xinh đẹp, về sau mẹ sẽ trở lại, chú Hạ cũng sẽ trở lại, bọn họ có thể giống một nhà ba người sinh hoạt ở bên nhau.
“Hạnh Nhi, mẹ cháu có phải đã nói với cháu cái gì hay không?” Hạ Nam đột nhiên hỏi.
Biểu tình Hạnh Nhi do dự, cô không biết có nên nói thật hay không.
“Hạnh Nhị, trẻ con không thể nói dối, nhất định phải nói thật, bằng không cái mũi sẽ bị dài ra” Sợ Hạnh Nhi không nói thật, Dương Tiểu Tế hù dọa.
Chiêu này quả nhiên hữu hiệu, khuôn mặt nhỏ của Hạnh Nhi lộ ra một tia hoảng sợ, theo sau nói: “Mẹ nói, nếu muốn chú Hạ vẫn luôn ở bên hai mẹ con cháu, thì phải đi theo chú Hạ và cô xinh đẹp.”
“Hay lắm!” Dương Tiểu Tế chống hông, “Canh Linh này tâm tư thật đủ ác độc, cô ta nhất định là muốn dùng loại phương pháp này, tới phá hư tình cảm giữa Miên và anh Hạ, quá xấu rồi, quả thực quá xấu rồi. Dương Tiểu Te hận không thể kéo Canh Linh qua đánh một trận.
Trình Phi Dương thấy cô kích động như vậy, vội nói: “Được rồi! Em xem em so với anh Hạ và Miên còn kích động hơn, trước hết nghe xem Hạnh Nhi nói như thế nào đã”
“Mẹ cháu còn nói gì khác hay không?” Thẩm Miên nhẹ giọng hỏi, “Có đặn cháu làm cái gì không?”
“Không có” Hạnh Nhi lắc đầu, “mẹ chỉ nói cháu phải nghe lời, nhất định phải ngoan”
Thẩm Miên nhướng mày, xem ra, đẳng cấp của Canh Linh so với trong tưởng tượng của cô còn cao hơn một ít, chỉ là, Canh Linh hẳn sẽ không nghĩ tới, Hạ Nam sẽ đưa đứa trẻ đến nhà ông ngoại.
Dương Tiểu Tế nghe Hạnh Nhi nói vậy, trợn trắng mắt, “Tính là cô ta thức thời”
Cô cho rằng Canh Linh không phải muốn quấy phá, bắt đầu vì suy đoán vừa rồi cảm thấy có chút xấu hổ.
Nguyễn Dễ Khiêm lại nhướng nhướng mày, “Canh Linh rõ ràng chưa từ bỏ ý định với Tiểu Nam, nếu cô ta thật sự chỉ muốn một mình yên lặng một chút, không có biện pháp đối mặt với đứa trẻ, cô ta liên đưa đứa trẻ đến nhà cha mẹ, Tiểu Nam, anh cũng không nên mềm lòng, nhất định phải đưa Hạnh Nhi đi, bằng không tôi là người thứ nhất không đáp ứng”
Ở thương trường nhiều năm như vậy, đối với một ít thủ đoạn, Nguyễn Dễ Khiêm vẫn là rất rõ ràng.
“Tôi sẽ xử lý tốt” Hạ Nam nói.
Thẩm Miên và Hạ Nam nhìn thoáng qua lẫn nhau, nói: “Chúng ta hiện tại liền đưa cô bé trở về sao?”
“Ừ.” Hạ Nam gật đầu, “Em đi cùng anh đi!”
Thẩm Miên vừa muốn nói gì, Nguyễn Dễ Khiêm liền nói: “Miên, nếu Tiểu Nam đều đã nói vậy, em đi cùng Tiểu Nam đi! Anh trông Tiểu Bắc.”
“Đúng đúng đúng, hai người cùng đi đi! Tớ và Phi Dương cũng không có việc gì, chúng tớ cũng có thể hỗ trợ trông”
Dương Tiểu Tế đi theo nói.
Thấy bọn họ đã nói như vậy, Thẩm Miên gật đầu, “Được!”
Hạ Nam lái xe, Thẩm Miên ôm Hạnh Nhi, ba người trực tiếp đi đến nhà Canh Linh.
Dọc theo đường đi, Hạnh Nhi vẫn luôn biểu hiện thực bất an, đôi tay ôm gắt gao quần áo, Thẩm Miên đánh giá Hạnh Nhi, cô lớn lên giống Canh Linh, một đôi mắt thật xinh đẹp, trưởng thành, hẳn cũng là mỹ nữ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận