Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 1137: cầu hôn

Chương 1137: cầu hônChương 1137: cầu hôn
Nghe được lời này, mẹ Canh tức khắc kinh ngạc há to miệng.
Làm nửa ngày, nam nhân đưa Hạnh Nhi tới, thế nhưng chính là Hạ Nam, nghĩ đến vừa rồi chính mình hỏi hắn, cô một trận hối hận.
“Bà ngoại, bà không gọi điện cho ông ngoại sao?” Hạnh Nhi rất muốn trông thấy ông ngoại, chú Hạ nói ông ngoại sẽ đối xử tốt với cô, cho nên cô vẫn luôn thực chờ mong nhìn thấy ông ngoại.
“Đúng đúng đúng, bà quên mất”
Mẹ Canh chạy nhanh đi gọi điện thoại.
Nghe được tin tức ba Canh vội vàng đón taxi, từ nội thành chạy trở vê.
Bên này.
Hạ Nam nhìn xe, lại không có lập tức vê nhà, Thẩm Miên nhìn lộ tuyến không đúng, không khỏi có chút kỳ quái, “anh Hạ, không phải đường về nhà”
“Anh mang em đi một chỗ.”
Hạ Nam nói.
Nghe vậy, Thẩm Miên liền không hề truy vấn, xe chạy trên đường, Thẩm Miên lại không giống trước kia, ngồi xe thích nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ, cô vẫn luôn nhìn Hạ Nam, như là sợ hắn đột nhiên sẽ từ trước mắt biến mất.
5 năm, 5 năm sau, bọn họ rốt cuộc lại có thể ở bên nhau.
Biết Hạnh Nhi không phải con gái Hạ Nam, Thẩm Miên liền giải hết khúc mắc, cô rất muốn tìm một địa phương không có ai, ôm gắt gao hắn, cái gì cũng mặc kệ không hỏi, cũng chỉ ôm cô.
Cho nên, Hạ Nam nói mang cô đi một chỗ, cô một chút ý kiến đều không có, hai người xác thật cần một chút không gian riêng tư.
Hạ Nam lái xe độ tầm một giờ, đưa Thẩm Miên tới bờ biển, hai người xuống xe, Thẩm Miên nhìn biển rộng mênh mông vô bờ, đột nhiên có chút sợ hãi, năm đó chính nước biển đã tách hai người ra 5 năm.
Lúc này, chung quanh không có người khác, Thẩm Miên rốt cuộc không quản được rất nhiều, một đầu chui vào trong lòng ngực Hạ Nam.
“Anh Hạ, thực xin lỗi, em trước đó không tin anh, xin lỗi anh”
Hạ Nam cũng ôm cô, cằm để ở trên trán của cô, cảm thụ được nhiệt độ cơ thể vẫn luôn nhớ mong, trong lòng lại là thỏa mãn xưa nay chưa từng có, “Cảnh tượng như vậy, là ai cũng sẽ hiểu lầm, em không có sai, không cần xin lỗi, em không có giống nữ nhân khác đuổi theo chất vấn anh, đã là tín nhiệm lớn nhất với anh rồi” Thẩm Miên vành mắt đỏ lên, hạnh phúc cười nói: “Em rõ ràng đã sai rồi, anh còn chiều em như vậy, về sau em không rõ lý lẽ, cũng đều là do anh chiều ra tới.”
“n, quả đẳng do anh trồng, chính anh ăn” Hạ Nam nói.
Thẩm Miên phụt cười, Hạ Nam lại ôm cô càng chặt hơn.
Ngay sau đó, hắn đột nhiên quỳ một gối xuống đất, trong tay không biết từ khi nào, nhiều ra một hộp nhẫn, “Miên, gả cho anh nhé.”
Mấy chữ đơn giản, lại làm Thẩm Miên cảm động đến nói không nên lời, những lời này, cô đã đợi 5 năm.
Còn tưởng rằng đời này chính mình rốt cuộc không nghe được, vành mắt Thẩm Miên lại lần nữa đỏ lên, duỗi tay ra, “Anh Hạ, về sau em chính là bà Hạ danh xứng với thực, em sẽ không đồng ý xuất hiện tin tức tình ái như vậy.”
Canh Linh cũng được, Trình Hi Ninh cũng được, không ai có thể phá hư bọn họ.
Hạ Nam đeo nhẫn vào tay Thẩm Miên, sau đó đứng dậy hôn lên trán cô, sung nịch nói: “Bà Hạ, kế tiếp, anh muốn cùng em nói một chút sự tình lễ hỏi”
Bạn cần đăng nhập để bình luận