Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 1157: Không mượn

Chương 1157: Không mượnChương 1157: Không mượn
“Em cho là chị mở ngân hàng sao?”
Dương Tiểu Tế thiếu chút nữa tức chết, Trình Phi Dương và Lục Tư Viễn cũng lau mắt mà nhìn trình độ da mặt dày của Chu Vân.
“Tiểu Tế, em biết chị có tiền, tuy rằng chị không phải ngân hàng, nhưng tiền của chị đều giữ ở trong ngân hàng, nếu chị thực coi em là em họ, chị cho em mượn hai vạn khối đi, em hiện tại sẽ viết giấy nợ cho chị.” Chu Vân hận không thể hiện tại liên đi vào trong phòng lay giấy bút ra tới.
Dương Tiểu Tế trừng mắt, “Không có, chị không có tiền, em muốn mượn tiền, tìm nhà mẹ đẻ mượn đi, hoặc là bảo chồng em tìm thân thích mà vay tiền, dù sao chị cũng không có, về sau một phân tiền chị cũng sẽ không cho em mượn, em không cần lại đến chỗ này của chị vay tiền, chị không có tiền.”
Dương Tiểu Tế đã sớm quyết định không cho Chu Vân vay tiền.
Tình huống trong nhà Chu Vân, cô không phải không rõ ràng, vốn dĩ siêu thị xác thật không tồi, sau đó chồng Chu Vân nhiễm thói đánh bạc, mỗi ngày đều đi bài bạc cũng mặc kệ siêu thị.
Chu Vân lại lười, mỗi ngày ngủ đến khi mặt trời lên cao, trời nóng không đi xem cửa hàng, thời tiết lạnh không đi, trời mưa gió cũng không đi, một tháng siêu thị chỉ mở cửa được vài ngày, bên trong vệ sinh cũng cực kém, ai nguyện ý đi vào mua?
Với tính Chu Vân như vậy, mở cửa hàng gì cũng đều phải đóng cửa.
Vừa nghe Dương Tiểu Tế nói không cho vay tiền, sắc mặt Chu Vân liền thay đổi, “Tiểu Tế, chị làm như vậy quá tuyệt tình, chúng ta tốt xấu gì cũng lớn lên với nhau từ nhỏ, em là em họ của chị, hiện tại chỉ có hai chúng ta ở thủ đô, chúng ta không giúp đỡ nhau, thì giúp ai? Hiện tại là em có khó khăn nên cầu chị, ngày nào đó nói không chừng là chị phải cầu xin em”
“Nếu em nguyện ý, buổi tối ở lại đây ăn cơm chiều, ăn xong thì đi, nếu không muốn ăn cơm, em hiện tại liền đi đi, chị sẽ không cho mượn tiền, là chị bất nhân trước, về sau nếu chị có việc cầu em, em cứ nhốt chị ở ngoài cửa là được”
Dương Tiểu Tế quyết tâm không hỗ trợ.
Chu Vân nghe được lời này, giận đến đỏ mặt tía tai, “Tiểu Tế, chị thật sự không cố ky tình cảm giữa chúng ta đúng không?”
“Không tình cảm”
Dương Tiểu Tế nói.
“Chị...” Chu Vân càng thêm tức giận, nhưng hiện tại là cô cầu người, cô không có biện pháp, chỉ có thể lại nói: “Vậy chị có thể cho em mượn bao nhiêu? Em biết hai vạn xác thật có hơi chút nhiều, vậy chị nói chị có thể cho em mượn bao nhiêu tiền?” “Một phân tiền cũng không có.”
Tiên đưa cho Chu Vân chính là ném đá trên sông, hai vợ chồng càng ngày càng lười, cứ như vậy cô thật thành kẻ coi tiên như rác.
“Tiểu Tế, chị là không nghĩ nhận người em họ này đúng không?”
Chu Vân cũng tức giận, cô nhịn nửa ngày, không nghĩ tới Dương Tiểu Tế một phân tiền đều không cho mượn, trước khi tới đây, cô còn ở trước mặt chồng khoác loác, nói với con trai giữa trưa mua thịt về ăn, nếu một phân tiền cũng không mượn được, trở về khẳng định sẽ bị ăn mắng.
“Chị không có tiền cho em mượn, nếu em còn nhận người chị họ này, chúng ta liền vẫn là thân thích, nếu em không muốn nhận thì thôi, tùy em” Dương Tiểu Tế quyết định dứt khoát, dù sao cô kiếm tiền cũng không dễ dàng, không thể nuôi một nhà sói mắt trắng Chu Vân này.
“Được, Dương Tiểu Tế, chị nhớ kỹ những lời hiện tại chị nói” Chu Vân bực mình, “Chu Vân tôi cũng không phải một hai phải dựa vào chút tiền ấy của chị để sinh hoạt”
Bạn cần đăng nhập để bình luận