Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 1159: Ta kêu Canh Linh

Chương 1159: Ta kêu Canh LinhChương 1159: Ta kêu Canh Linh
Chu Vân sửng sốt, “Chị cũng nhận thức sao? Chị không phải là bạn của Dương Tiểu Tế và Thẩm Miên chứ?”
“Không tính là bạn, chỉ là nhận thức” Nữ nhân nói: “Tôi trước kia có một chút hiểu lầm với các cô ấy, quan hệ không phải quá tốt.”
Vừa nghe nói quan hệ các cô không tốt, Chu Vân như là tìm được đồng minh, lập tức nói: “Quan hệ giữa tôi và các cô ấy cũng không tốt, Dương Tiểu Tế là chị họ tôi, mấy năm nay làm đại minh tỉnh kiếm được một ít tiền liền không để thân thích như chúng tôi vào trong mắt, càng không để người em họ như tôi vào mắt, nhà tôi có hơi chút khó khăn, tìm chị ấy mượn chút tiền để quay vòng, chị ấy cũng không cho, coi tiền quan trọng hơn mọi thứ.”
“Đúng là có hơi chút quá mức.” Nữ nhân phụ họa nói: “Làm đại minh tinh kiếm được rất nhiều tiền, giữa thân thích nên giúp đỡ lẫn nhau, vừa kiếm được tiền đã khinh thường bà con nghèo là không thể được, chị hiện tại không có tiền không đại biểu về sau sẽ không có.”
“Ai nói không phải đâu? Năm đó khi chúng tôi còn nhỏ, chị ấy thường xuyên mặc quần áo của tôi, đến nhà tôi có đồ ăn gì ngon đều cho chị ấy ăn, không nghĩ tới chị ấy lớn lên sẽ là một con sói mắt trắng” Chu Vân nói nửa ngày, mới nhớ tới hỏi tên nữ nhân, “Đúng rồi, chị tên là gì? Tôi tên Chu Vân.” “Tôi tên Canh Linh.” Canh Linh cười giới thiệu.
“Tên này dễ nghe” Chu Vân đánh giá Canh Linh một phen, “Nghe giọng nói, chị cũng là người thủ đô đi?”
“Đúng vậy,” Canh Linh gật đầu.
Chu Vân cười ha hả nói: “Chị ở nơi nào thế? Lần sau có cơ hội, tôi tới tìm chị chơi, tôi ở đây không có bạn, một mình rất nhàm chán, đúng rồi, nhà tôi có mở một siêu thị, chị về sau mua đồ thì hãy đi nhà tôi mua, tôi bán rẻ cho chị, đừng đến siêu thị người khác mua, vừa đắt lại vừa không tốt.”
“Được!” Canh Linh tiếp tục đi theo cô, “Vậy vừa lúc, tôi thuận tiện đi đến siêu thị nhà cô dạo một chút đi! Nhìn xem có cái gì cần mua hay không”
“Được”
Chu Vân vui tươi hớn hở đưa người tới cửa siêu thị.
Siêu thị không tính lớn, trên mặt đất đều là hàng hoá, mặt đất dơ đến không thành bộ dáng, trên kệ để hàng thậm chí còn có một tầng tro bụi, Canh Linh chọn một hộp kẹo ở trên cửa hàng, nói: “Mua chút kẹo cho đứa trẻ ăn.”
“Cái này ăn rất ngon, con gái của tôi cũng thích ăn, chị mua nhiêu một chút? Tôi tính rẻ cho chị.” Chu Vân lại cầm hai hộp nhét vào trong tay Canh Linh, Canh Linh cũng không cự tuyệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận