Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 1171: Ta mẹ nói ngươi không có ba ba

Chương 1171: Ta mẹ nói ngươi không có ba baChương 1171: Ta mẹ nói ngươi không có ba ba
Thẩm Miên nhìn thấu không nói ra, cười bế Hạ Tiểu Bắc lên, “Vậy được, chúng ta mười phút nữa mới đi, đến lúc đó để các bạn nhìn xem, ba ba của Tiểu Bắc soái hơn ba ba của bọn họ nhiều.”
Hạ Tiểu Bắc vui vẻ che miệng cười trộm, “Các bạn nhất định sẽ rất hâm mộ.”
“Còn phải nói sao.” Thẩm Miên cũng cười.
Hạ Tiểu Bắc duỗi tay để Hạ Nam ôm, “Ba ba, ba ôm con đi, con đã lớn, mommy không khỏe như ba, bế con sẽ rất mệt.”
Hạ Nam cười giơ tay đón lấy hắn, liền nghe Hạ Tiểu Bắc lại nói: “Ba ba, chờ đến trường học xuống xe, ba cũng ôm con đến cửa trường đi? Như vậy người khác mới có thể cảm thấy tình cảm cha con của chúng ta tốt.”
“Trước kia cũng đều là mommy ôm con đến cổng trường sao?” Hạ Nam hỏi.
Hạ Tiểu Bắc lắc đầu, “Không có, mommy gầy, cánh tay không có sức lực, con không muốn mommy phải mệt mỏi.”
Hạ Nam thực vừa lòng, “Về sau lúc ba không ở bên cạnh hai mẹ con, con phải phụ trách bảo hộ, chiếu cố mommy”
“Vâng.” Hạ Tiểu Bắc gật đầu thật mạnh. Nhìn thấy một màn cha con hài hòa, Thẩm Miên cười cong cong mi mắt.
Hạ Nam lái xe, Thẩm Miên và Hạ Tiểu Bắc ngồi ở đẳng sau, dọc theo đường đi Hạ Tiểu Bắc đều có chút kích động khó nhịn, Thẩm Miên cũng rất ít khi nhìn thấy Hạ Tiểu Bắc như vậy, không khỏi buồn cười, xe rất nhanh đã tới nhà trẻ, không ít ba mẹ vừa mới đưa con đến trường học, cho nên cửa có chút chật.
Hạ Nam ngừng xe ở bên ngoài, sau đó ôm Hạ Tiểu Bắc đi đến cửa nhà trẻ, Hạ Tiểu Bắc hiểu chuyện, lớn lên lại xuất chúng, rất nổi bật trong các bạn, nhiều ba mẹ đều nhận thức Hạ Tiểu Bắc, lúc này nhìn thấy một nam nhân ôm Hạ Tiểu Bắc, có phụ huynh hiếu kỳ nói.
“Tiểu Bắc, chú ấy là ai vậy?”
Bác và ông ngoại của Hạ Tiểu Bắc bọn họ đều đã gặp qua, duy độc chưa thấy qua người nam nhân này đưa Hạ Tiểu Bắc đi học.
“Đây là ba cháu.” Hạ Tiểu Bắc nói.
Âm thanh Hạ Tiểu Bắc vừa ra, một cậu bé liền cao giọng nói: “Cậu gạt mọi người, mẹ tớ nói cậu không có ba”
Lời này vừa ra, người ở đây đều sửng sốt một chút, mẹ cậu bé vẻ mặt xấu hổ tát con trai một cái, “Nói bậy gì đó, chạy nhanh vào đi.”
Cậu bé tức khắc oa oa khóc lớn lên, “Rõ ràng chính mẹ nói Hạ Tiểu Bắc là đứa con hoang không có ba, vì sao me lại đánh con?”
“Con còn nói bay sao? Mau chạy vào trong sân đi”
Nữ nhân cắn răng đưa con vào nhà trẻ, vẻ mặt xấu hổ giải thích cùng Thẩm Miên, “Xin lỗi, đứa trẻ không hiểu chuyện, bộc tuệch, hai người đừng so đo với thằng bé.”
Thẩm Miên cười lạnh một tiếng, “Chúng tôi tự nhiên sẽ không so đo với một đứa trẻ, nhưng lời này sợ không phải là đứa trẻ tự nghĩ ra được!”
Nữ nhân vừa nghe vậy, tức khắc chột dạ không hé răng.
Thẩm Miên tiếp tục nói: “Cha mẹ là giáo viên tốt nhất của đứa trẻ, đừng để sự ngu xuẩn của chính mình dạy hư đứa trẻ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận