Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 1208: Ta quần áo ngươi sợ là xuyên không được.

Chương 1208: Ta quần áo ngươi sợ là xuyên không được.Chương 1208: Ta quần áo ngươi sợ là xuyên không được.
Lại đọc sách trong chốc lát, cô đột nhiên cảm thấy có chút mệt mỏi, bất tri bất giác liền mị đi, trong mơ mơ màng màng, tựa hồ nhìn thấy ở cổng lớn có một người, người nọ không phải ai khác đúng là Canh Linh.
Sắc mặt Canh Linh dữ tợn nhìn cô, như là nhìn kẻ thù, ánh mắt kia giống như là muốn ăn tươi nuốt sống Thẩm Miên.
Trong lòng Thẩm Miên lộp bộp một tiếng, người bỗng nhiên tỉnh lại, hóa ra là nằm mơ, cô thở phào nhẹ nhõm, lại đột nhiên chú ý tới cổng sân bị mở ra nhiều hơn.
Chẳng lẽ là bị gió thổi?
Thẩm Miên nghi hoặc đứng dậy, chậm rãi đi đến trước cửa, vừa mới chuẩn bị đóng cửa lại khóe mắt dư quang lại nhìn thoáng qua một nữ nhân đứng bên phải cửa, cô bị hoảng sợ, nhìn kỹ thế nhưng là Canh Linh.
“Sao cô lại ở đây?” Cô chủ động hỏi một câu.
Canh Linh nhìn chằm chằm Thẩm Miên trong chốc lát, cũng không biết đang nhìn cái gì, nghe được Thẩm Miên nói chuyện, cô mới hỏi một đằng trả lời một nẻo nói, “Sắc mặt hồng nhuận no đủ, xem ra trong khoảng thời gian này sống không tồi.”
Thẩm Miên nhíu mày, “Cô là tới tìm anh Hạ sao?” Cô nghĩ không ra lý do Canh Linh xuất hiện ở chỗ này.
“Không phải” Canh Linh lắc đầu, thái độ bình đạm làm người nổi da gà, “Tôi là tới tìm cô.”
Thẩm Miên nhướng mày, “Tìm tôi?”
“Đúng vậy, tìm cô” Canh Linh gật đầu, trào phúng nói: “Thẩm Miên, tôi chính là nghĩ đến nhìn xem, sau khi con gái của tôi chết, cô có một chút áy náy nào hay không, không nghĩ tới thật đúng là không có.”
Thẩm Miên nhíu mày, “Chị cảm thấy Hạnh Nhi xảy ra chuyện có quan hệ cùng tôi sao?”
Đây là cái logic gì mạnh mẽ đổ tội lên trên người cô?
“Chẳng lẽ không quan hệ sao?” Tầm mắt Canh Linh một khắc cũng chưa rời đi Thẩm Miên, “Nếu lúc ấy các người không đưa con bé trở về, con bé sẽ xảy ra tai nạn xe cộ sao? Hạ gia lớn như vậy lại không dung nổi một cô bé? Hạ Nam trước kia vẫn luôn đối xử tốt với Hạnh Nhi như vậy, yêu thương cô như con gái đẻ, nếu không phải do cô, Hạ Nam sao sẽ đưa con bé đi?”
“Cô có biết vì sao Hạnh Nhi xảy ra chuyện không?” Thẩm Miên cũng không bởi vì lời nói của Canh Linh mà áy náy, Hạnh Nhi vốn không phải trách nhiệm của bọn họ, cô không cho rằng không có nuôi Hạnh Nhi có gì sai, “Lúc ấy Hạnh Nhi nhìn thấy một người giống cô, cô bé đuổi theo mới bị xe đâm, trong lòng cô bé vẫn luôn thực khát vọng tình thương của mẹ, nhưng cô cứ chấp nhất với anh Hạ, vẫn luôn xem nhẹ cô bé.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận