Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 1211: Có hay không dọa đến ngươi?

Chương 1211: Có hay không dọa đến ngươi?Chương 1211: Có hay không dọa đến ngươi?
“Miên, tôi vừa rồi có phải rất giống một người bệnh tâm thần hay không? Có dọa đến cô hay không?”
Thẩm Miên nhướng mày, “Cô???”
Biểu tình của Canh Linh lập tức khôi phục bình thường, cô hít sâu một hơi, sau đó thở ra thật mạnh, đột nhiên cười khổ một chút.
“Kỳ thật, vừa rồi có một ít lời nói, xác thật là phát ra từ nội tâm của tôi, tỷ như vì sao cô không gả chồng? Lại tỷ như, nếu Hạnh Nhi không bị đưa trở về, có phải sẽ không xảy ra chuyện hay không?”
Dừng một chút, cô lại nói: “Tôi thậm chí còn muốn trả thù cô, nhưng tôi nhốt chính mình ở trong nhà suy nghĩ một đêm, rốt cuộc cũng nghĩ thông suốt, hết thảy đều là do chính tôi quá chấp nhất. Hạ Nam thích cô, không thích tôi là sự thật, dù cho giết cô, hắn cũng sẽ không thích tôi, cho nên tôi liền bình thường trở lại, lần này tôi lại đây chính là muốn nhìn cô một chút, nghe nói hai người muốn kết hôn, chúc phúc hai người.”
Thẩm Miên nhìn chằm chằm Canh Linh trong chốc lát, có chút không đoán ra tâm tư của Canh Linh, không biết câu nào thật, câu nào giả.
Nhấp môi một chút, cô nhàn nhạt nói, “Cảm ơn, cô không có việc gì là tốt, bộ dáng vừa rồi của cô xác thật đã dọa đến tôi”
Canh Linh cười một chút, “Nếu tôi thật sự muốn làm cái gì, vừa rồi đã nhân lúc cô ngủ xuống tay”
Cô hít sâu một hơi, nói: “Tôi hiện tại đang làm thủ tục di dân, tính toán sau khi xong thủ tục, mang ba mẹ tôi ra nước ngoài cư trú, về sau...... Khả năng sẽ không trở lại”
“Cô muốn di dân?” Thẩm Miên có chút ngoài ý muốn.
“Đúng vậy!” Canh Linh nhún vai vẻ mặt thoải mái nói: “Sự tình Hạnh Nhi xác thật là tôi không làm tròn trách nhiệm. Con bé chết làm tôi suy nghĩ cẩn thận rất nhiều chuyện, nếu còn ở thủ đô, quãng đời còn lại của tôi chỉ sợ đều sẽ luôn sống trong tự trách và áy náy cả đời, tôi không muốn làm cho chính mình hối hận, tôi muốn nhân lúc thân thể ba mẹ còn tốt, làm cho bọn họ hưởng hạnh phúc, bọn họ mấy năm nay cũng rất khổ.”
“Cô có thể nghĩ thông suốt là tốt, mặc kệ ở nơi nào, người một nhà ở bên nhau mới quan trọng nhất” Thẩm Miên nói.
Canh Linh gật gật đầu, theo sau đột nhiên hỏi một câu, “Miên, tôi muốn tham gia hôn lễ hai người, cô có hoan nghênh không?”
“Đương nhiên hoan nghênh” Thẩm Miên chân thành nói: “Nếu chúng ta không có thích cùng một người, có lẽ sẽ là bạn tốt.”
“Tôi cũng đã từng nghĩ như vậy” Vẻ mặt Canh Linh tiếc nuối, “Đáng tiếc, rất nhiều chuyện đã xảy ra chính là đã xảy ra, nhưng hiện tại tôi đã suy nghĩ thông suốt”
Bạn cần đăng nhập để bình luận