Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 1257: ngươi nghiêm túc

Chương 1257: ngươi nghiêm túcChương 1257: ngươi nghiêm túc
điểm
“Từ từ.” Nguyễn Dễ Khiêm buồn cười nói: “Ba kiểu nam này là có ý gì?”
Hắn vẫn là lần đầu tiên nghe nói đến ba loại nam nhân này, Thẩm Miên luôn có thể đột nhiên nói một ít từ ngữ hắn không hiểu.
“Nam bảo bảo của mẹ là khuyết thiếu chủ kiến, lấy mẹ làm trung tâm, nam phượng hoàng là chính mình điều kiện không được, muốn mượn của cải của vợ để thượng vị, về phần nam phổ tín liền đơn giản, bình thường nhưng lại kiêu căng” Thẩm Miên nói.
Nguyễn Dễ Khiêm cười nói: “Miên, em từ đâu nghe được nhiều từ ngữ thú vị như vậy? Miêu tả thực rất chuẩn xác.”
Thẩm Miên nhướng mày nói: “Anh, đây không phải trọng điểm đi? Hiện tại đang nói sự tình chị Thơ Bình, anh nghiêm túc chút đi.”
Nguyễn Dễ Khiêm nghe vậy, thuận miệng truy vấn, “Lý Thơ Bình ưu tú như vậy, sao se coi trọng một nam nhân như hắn? Lý Càng và Lý Cư Lâm chẳng lẽ không có ý kiến sao?”
“Còn không phải Uông Đông Thành quá biết lừa người sao?” Thẩm Miên thở dài nói: “chị Thơ Bình khi đó vừa mới vào đại học, tương đối đơn thuần nơi nào nghĩ đến Uông Đông Thành có tâm cơ như vậy? Mẹ hắn ta cũng là một kẻ kỳ ba, hắn muốn nhờ Lý gia để một bước lên trời, còn cùng học sinh của chính mình không minh không bạch, cho nên cuối cùng mới ly hôn.”
Dừng một chút, cô lại nói: “Anh, em nói với anh việc này, là hy vọng anh suy xét rõ ràng, nếu anh muốn theo đuổi chị Thơ Bình, liền phải nghĩ xem có thể tiếp thu việc này hay không, chị Thơ Bình là một người thực trọng tình nghĩa, em không nghĩ lại thấy chị ấy bị thương tổn, chị ấy mấy năm nay vẫn luôn không có lại tiếp xúc tình cảm chính là bởi vì sợ tái ngộ một người như Uông Đông Thành, sự tình trước kia, nhất định đã để lại cho chị ấy thương tổn không nhỏ.”
Nguyễn Dễ Khiêm thở dài một tiếng, “Đáng tiếc”
Về phần đáng tiếc cái gì, hắn cũng không có nói rõ.
Thẩm Miên có chút nghi hoặc, “Anh, sự tình đi xem cửa hàng, anh còn tiếp tục không?”
“Có! Vừa mới đáp ứng em, sao anh có thể đổi ý nhanh như vậy?” Nguyễn Dễ Khiêm cười nói.
Thẩm Miên có chút không đoán ra tâm tư của hắn, cũng không biết hắn hiện tại là ý tưởng gì, nhưng ý của cô thực rõ ràng, Nguyễn Dễ Khiêm hẳn là đã hiểu.
Hắn là một người có chừng mực, nếu để ý, hẳn sẽ không lại theo đuổi Lý Thơ Bình, sẽ đúng mực. Nghĩ vậy, Thẩm Miên cũng coi như là yên tâm.
Xe rất nhanh đã tới Nguyễn gia, Nguyễn Linh Ngọc và Nguyễn Phong đi ra ngoài mua đồ, Nguyễn gia đã được trang trí đầy không khí vui mừng, trên tường và cửa đã được dán chữ hỉ đỏ thẫm, treo đầy bong bóng màu sắc rực rỡ.
Thẩm Miên nhìn hết thảy, cảm thấy đặc biệt ấm lòng.
Nguyễn Dễ Khiêm cười nói: “Miên, thích sao?”
“Thích” Thẩm Miên gật gật đầu.
Nguyễn Dễ Khiêm đưa Thẩm Miên vào nhà, sau đó mang cô vào một phòng ở lầu hai, “Phòng này là của em, đây là lần đầu tiên em tiến vào sau khi lớn lên, không nghĩ tới là bởi vì để em xuất giá.”
Thẩm Miên nhìn trang hoàng bên trong, ngoài miệng cũng chưa nói gì, nhưng trong lòng lại rất hiểu, bọn họ đã dùng tâm không ít, bên trong vừa thấy chính là phong cách công chúa.
Trong phòng còn có một chiếc giường lắc nhỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận