Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 1262: Chọc giận

Chương 1262: Chọc giậnChương 1262: Chọc giận
Lời này vừa ra, sắc mặt mẹ Trình tức khắc thay đổi, cô vốn dĩ đã khinh thường Thẩm Miên, không muốn cho Thẩm Miên sắc mặt tốt, không nghĩ tới Thẩm Miên còn hếch cái mũi lên mặt.
Nghĩ vậy, cô kéo mặt xuống nói: “Miên, tôi nói như thế nào cũng là cô của cô, cô vừa nói cái gì vậy? Tôi còn có thể hạ độc bên trong chăn hại cô sao?”
Nói xong, cô một tay cầm khăn trải giường trở về, “Cô không muốn thì thôi, bộ này cũng không ít tiền, tôi cũng không nỡ tặng đâu”
Không chờ Thẩm Miên nói chuyện, Nguyễn Linh Ngọc liền nói: “Vậy cô lấy về đi! Nhà của chúng tôi cũng không thiếu một bộ này”
Nguyễn Dễ Khiêm và Nguyễn Phong vốn định ra tiếng, kết quả không nghĩ tới Nguyễn Linh Ngọc lại ra tiếng, hai người tâm tư vừa động, cũng không hé răng, Nguyễn Linh Ngọc biết che chở Thẩm Miên, đây là chuyện tốt, không chuẩn là cơ hội cho quan hệ hai mẹ con hòa hoãn hơn, cho nên hai người rất có ăn ý không xen miệng.
Để bốn nữ nhân chính mình nói đi, vừa lúc là mẹ con hai cùng mẹ con hai người đối chiến, công phu mồm mép của Thẩm Miên và Nguyễn Linh Ngọc bọn họ biết, dù sao cũng không thiệt thòi được. “Chị dâu, chị nói như vậy liên không đúng rồi.” Mẹ Trình không nghĩ tới Nguyễn Linh Ngọc thế nhưng còn giúp Thẩm Miên nói chuyện, “Em có ý tốt tới chúc mừng nhà anh chị, nhà anh chị đây là làm gì? Chướng mắt đồ em tặng? Điều kiện nhà em không tốt như nhà chị, em không sinh được con trai, không có con trai mở công ty, mấy người khinh thường em là xứng đáng.......”
Nghe âm thanh mẹ Trình ríu rft Thẩm Miên thấy đau đầu, trực tiếp đứng lên, "Con đi lên nghỉ ngơi trong chốc lát”
Nguyễn Dễ Khiêm và Nguyễn Phong còn tưởng rằng cô thật mệt mỏi, vội nói: “Vậy con đi nghỉ ngơi đi! Đến lúc ăn cơm chúng ta gọi con”
“Vâng.” Thẩm Miên gật gật đầu, trực tiếp lên lầu.
Thấy Thẩm Miên đi rồi, mẹ Trình càng hăng hái, như là sợ Thẩm Miên không nghe được, cố ý tăng lớn âm thanh, “Anh chị nhìn xem, anh chị nhìn xem, con bé có để người cô như em vào trong mắt hay không, một chút đều không tôn trọng người lớn”
Nguyễn Linh Ngọc hừ lạnh nói: “Con bé ngay cả mẹ đẻ như tôi cũng không để vào trong mắt, dựa vào cái gì muốn để cô vào trong mắt”
Một câu đổ cho mẹ Trình á khẩu không trả lời được, cuối cùng cắn răng nói: “Đều là do chị chiều.”
“Nếu tôi thật sự chiều con bé, cũng không đến mức để Hi Ninh trước kia ức hiếp con bé như vậy." Nhớ tới việc này, Nguyễn Linh Ngọc chính là một bụng hờn dỗi, cô cũng không biết lúc trước chính mình vì sao lại hồ đồ như vậy, kỳ thật rất nhiều chuyện, cô cũng ý thức được chính mình sai rồi, chỉ là không kéo được mặt mũi xuống xin lỗi.
Tổng cảm thấy cô là trưởng bối, ở trước mặt con cháu cúi đầu thực mất mặt.
“....” Mẹ Trình chán nản, sau một lúc lâu châm chọc nói: “Được, mẹ con hai người tình cảm tốt, là tôi lắm miệng”
Trình Hi Ninh âm thầm lôi kéo tay áo mẹ Trình, hôm nay tới nơi này là có việc, hiện tại đã nói lạc đề.
Cô cười làm lành nói: “ Bác, mẹ cháu là người thẳng tính, hai người đừng để ý, mẹ chính là miệng dao găm tâm đậu phụ.”
Mẹ Trình lúc này cũng nhớ tới chính sự, thâm mắng, đều do Thẩm Miên chọc cô tức giận, hại cô không khống chế được tính tình.
“Được rồi, hai người liền nói luôn lần này tới là muốn gì đi? Đừng quanh co lòng vòng nói lời trái lương tâm, hai người nói không cảm thấy vấn đề gì, nhưng cháu không nghe nổi nữa” Nguyễn Dễ Khiêm từ lúc hai mẹ con này vào cửa đã biết, các cô khẳng định có việc muốn nhờ, bằng không sẽ không mang theo lễ vật tới cửa.
Giữa trưa ăn cơm cũng không xuất hiện, buổi chiều lại đột nhiên chạy tới, rõ ràng là có việc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận