Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chuong 1319: Đại kết cục (2)

Lý Thơ Bình đang muốn nói đã ăn no, Nguyễn Dễ Khiêm lại đột nhiên nói:
"Thơ Bình, anh có một chuyện muốn nói với em.
"Hả?"
Lý Thơ Bình hơi sửng sốt, kỳ quái nói:
"Sự tình gì, anh nói đi".
Nguyễn Dễ Khiêm nhìn Lý Thơ Bình, nói:
"Trước khi anh nói, em trả lời anh một vấn đề trước, em cảm thấy anh là người như thế nào?"
"Khá tốt, là một nam nhân ưu tú."
Lý Thơ Bình trả lời thực nghiêm túc, cũng thực thành khẩn, đối với cô, Nguyễn Dễ Khiêm xác thật rất ưu tú, kiểu nam nhân như anh, dù ở thủ đô rộng lớn này, cũng thật sự hiếm có.
Nguyễn Dễ Khiêm tựa hồ đối với câu trả lời của cô thực vừa lòng, cười nói:
"Vậy nếu nam nhân đó theo đuổi em, em có tiếp thu không?"
Không nghĩ tới Nguyễn Dễ Khiêm đột nhiên hỏi như vậy, dù có là kẻ ngốc, lúc này cũng đã hiểu ý tứ của Nguyễn Dễ Khiêm, mặt Lý Thơ Bình đỏ lên, nhấp môi nói:
"Em từng ly hôn, sao xứng với nam nhân ưu tú như anh, người ưu tú như anh, sẽ có lựa chọn tốt hơn".
Cô muốn uyển chuyển cự tuyệt, Nguyễn Dễ Khiêm đương nhiên cũng nghe ra được, hắn không có lùi bước.
Dùng ánh mắt ra hiệu cho người phục vụ ôm một bó hoa hồng to lại đây, Nguyễn Dễ Khiêm nhận lấy hoa hồng, nói thẳng:
"Thơ Bình, trước khi gặp em, anh đã từ chỗ Miên nghe nói về em, lúc ấy ấn tượng đối với em đã rất tốt, sau khi nhìn thấy em, lúc ấy liền có tình cảm với em, trải qua tiếp xúc trong khoảng thời gian này, anh thực xác định anh thích em, anh có thể cảm giác được, em cũng không chán ghét anh, em có nguyện ý lấy kết hôn làm mục đích kết giao cùng anh không?"
Những người khác trong nhà hàng cũng bị màn cầu hôn của Nguyễn Dễ Khiêm hấp dẫn tầm mắt, tức khắc đều nhìn lại đây.
Thậm chí có người còn ồn ào nói:
"Đáp ứng hắn đi, đáp ứng hắn đi".
Những người khác vừa nghe vậy, cũng đi theo hồ lên.
Nguyễn Dễ Khiêm soái khí, Lý Thơ Bình xinh đẹp, trong cái nhìn của người ở bên ngoài, đây là trai tài gái sắc, thập phần xứng đôi.
Gương mặt Lý Thơ Bình càng đỏ hơn, chưa từng đối mặt với chuyện như vậy bao giờ, cô trong lúc nhất thời không biết nên ứng đối như thế nào, nơi này nhiều người như vậy, cô không nghĩ làm Nguyễn Dễ Khiêm mất mặt, chỉ có thể tiếp nhận hoa hồng trước.
"Dễ Khiêm, hoa hồng em nhận, nhưng..."
Nguyễn Dễ Khiêm nhẹ giọng cười, đánh gãy lời cô, "Thơ Bình, em nhận hoa hồng của anh, chẳng khác nào tiếp nhận con người của anh, về sau anh chính là bạn trai em."
"...."
ý Thơ Bình có chút do dự, "Dễ Khiêm, chuyện của em, anh cũng đều đã biết, em từng ly hôn còn có con gái, anh ưu tú như vậy, sẽ có rất nhiều cô gái thích anh, anh thật sự không cần thiết lãng phí thời gian ở trên người em."
"Em không hề kém hơn so với người khác, anh tin tưởng ánh mắt của chính mình" Nguyễn Dễ Khiêm nói.
Lý Thơ Bình cảm động, nhưng vẫn nói:
"Kỳ thật, có một chuyện em vẫn luôn không nói cho anh, khoảng thời gian trước em nhận điện thoại của Miên, em ấy nói cho em, Uông Đông Thành tới thủ đô, hắn nhất định là tới tìm em gây phiền toái, em không nghĩ kéo anh vào việc này."
"Sự tình Uông Đông Thành anh đã giải quyết, hắn đã rời khỏi thủ đô, về sau sẽ không tới quấy rầy em" Nguyễn Dễ Khiêm nói:
"Em không muốn anh biết những việc này, cho nên anh không nhắc tới ở trước mặt em."
Lý Thơ Bình ngây ngẩn cả người, khó trách trong khoảng thời gian này không nghe nói sự tình Uông Đông Thành, không nghĩ tới Nguyễn Dễ Khiêm đã ngầm giúp cô giải quyết, ngoại trừ cảm động, cô thế nhưng không nói nên lời.
"Thơ Bình, em có nguyện ý kết giao cùng anh không?"
Nguyễn Dễ Khiêm lại lần nữa nói:
"Anh hy vọng em đừng nghĩ những chuyện khác, em chỉ hỏi chính mình một chút, em có thích anh hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận