Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chuong 1320: Đại kết cục (3)

"Em đồng ý" Lý Thơ Bình cảm động vành mắt đều đỏ lên, cô biết, nếu bỏ lỡ Nguyễn Dễ Khiêm, đời này khẳng định không gặp được người tốt như vậy, mặc kệ kết quả như thế nào, cô cũng muốn dũng cảm một lần giống như Thẩm Miên.
Nguyễn Dễ Khiêm giơ tay sờ gương mặt cô một chút, "Về sau em và Kỳ Kỳ sẽ do anh bảo hộ."
"Vâng."
Lý Thơ Bình gật đầu, vành mắt càng đỏ.
Xung quanh vang lên một trận tiếng vỗ tay vui sướng, Nguyễn Dễ Khiêm dắt Lý Thơ Bình đi ra nhà ăn.
Sự tình hai người kết giao, không có cố tình gạt ai, cũng không có cố tình thông tri ai, Lý Thơ Bình vẫn luôn định nói cho Thẩm Miên việc này, nhưng lại cảm thấy ở trong điện thoại quá qua loa, muốn giáp mặt nói cho cô.
Chuyện này cứ kéo dài tới lúc Thẩm Miên đóng máy, vào buổi tối mọi người liên hoan, Nguyễn Dễ Khiêm liền công bố tin tức này, hai người đang ở thời kỳ yêu đương cuồng nhiệt ngọt ngào, làm Dương Tiểu Tế ghen tị muốn rớt cằm.
Mấy người đều thực tán đồng việc này, bởi vì vui vẻ, vài nam nhân buổi tối uống có hơi chút nhiều, mấy người phụ nữ thì vào nhà nói chuyện phiếm, Lý Thơ Bình nói ra lo lắng của chính mình, "Miên, chị sợ bác Nguyễn và bác Linh Ngọc sẽ không tiếp thu quá khứ của chị."
Thẩm Miên cười an ủi nói:
"Chị Thơ Bình, hiện tại là hôn nhân tự do, chỉ cần anh chị kiên định, cái gì cũng không cần lo lắng, em và anh Hạ ở bên nhau, cũng có người phản đối, chị xem hiện tại không phải thực hạnh phúc sao?"
"Đúng vậy, chị Thơ Bình, chị nhất định phải tin tưởng anh Nguyễn, chờ khi anh chị kết hôn, em và Phi Dương cũng kết hôn, đến lúc đó chúng ta cùng nhau cử hành hôn lễ."
Dương Tiểu Tế nói.
"Em không phải tạm thời không nghĩ kết hôn sao?"
Lý Thơ Bình có chút kỳ quái, Dương Tiểu Tế chuyển biến quá nhanh, trước kia vẫn luôn thực kháng cự kết hôn, hiện tại đột nhiên muốn kết hôn, không phải là...
Cô theo bản năng nhìn về phía bụng Dương Tiểu Tế.
Dương Tiểu Tế đỏ mặt lên, "Chị Thơ Bình, chị nghĩ đi đâu vậy, em không mang thai, chỉ là em gần đây phát hiện, Phi Dương giống như xác thật cũng không tệ lắm."
Thẩm Miên và Lý Thơ Bình phụt cười.
Thật tốt, mọi người đều tìm được một nửa của chính mình.
Mấy nam nhân vẫn luôn uống tới rạng sáng, chờ đến khi Hạ Nam về phòng, Thẩm Miên đã ngủ say, hắn nhẹ nhàng hôn một chút lên mặt Miên, đáy mắt tràn đầy thương tiếc và sủng nịch.
Ngày hôm sau.
Thẩm Miên ngủ dậy muộn, lúc tỉnh dậy, Hạ Nam đã đi ra ngoài đi làm.
Mã Phân Ngọc thừa dịp Thẩm Miên ăn cơm sáng, từ bên ngoài lấy báo chí về tới, Thẩm Miên ăn cơm sáng xong liền nhàm chán, đọc báo trong chốc lát, kết quả liền thấy được cái tên quen thuộc.
Canh Linh người Hoa tái phát bệnh tâm thần chém bị thương cha mẹ.
Hàng chữ nhỏ phía dưới kể lại sự tình đã trải qua.
Đại khái chính là Canh Linh có một kế hoạch hại người, tính toán sắp tới về nước thực thi, kết quả bị cha mẹ phát hiện, nhốt cô ở trong nhà, tinh thần Canh Linh tan vỡ hoàn toàn bùng nổ, thừa dịp cha mẹ đưa cơm liền chạy đến phòng bếp, chém bị thương cha mẹ, cuối cùng bị bắt...
Thẩm Miên sửng sốt một hồi lâu, cô đã sớm cảm thấy Canh Linh không quá thích hợp, không nghĩ tới, Canh Linh rời đi là vì trở về, là muốn làm cho bọn họ thả lỏng cảnh giác.
"Miên, cô không sao chứ?"
Thấy sắc mặt cô không đúng lắm, Mã Phân Ngọc quan tâm hỏi.
"Tôi không có việc gì" Thẩm Miên hoàn hồn, lắc lắc đầu, sau đó cầm lấy di động, gọi cho Hạ Nam, "Anh Hạ."
Nghe giọng nói của cô không quá thích hợp, Hạ Nam nhíu mày, "Em đã đọc báo sao?"
"Vâng" Thẩm Miên nhàn nhạt trả lời.
"Cha mẹ cô ấy không có việc gì, bị vết thương nhẹ, cô ấy cũng đã được đưa đến bệnh viện tâm thần, không khỏi sẽ không được thả ra, không cần sợ hãi" Hạ Nam nhàn nhạt an ủi vài câu.
Sau khi kết thúc cuộc gọi không bao lâu, hắn liền xuất hiện ở cửa nhà, Thẩm Miên trong lòng ấm áp, tiến lên ôm chặt lấy hắn.
"Làm sao vậy?"
Hạ Nam xoa tóc cô, ngữ khí yêu chiều.
"Không có gì, anh Hạ, có anh thật tốt" Nghe hơi thở trên người hắn, trong lòng Thẩm Miên đặc biệt kiên định, một đời này, cô cuối cùng đã thành công thay đổi vận mệnh, cả đời hạnh phúc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận