Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 133: Nhắc nhở

Chương 133: Nhắc nhởChương 133: Nhắc nhở
“Được” Thẩm Miên gật đầu, cô nhìn vị trí Thẩm Kiến Hoa một chút, vừa lúc nhìn thấy Lý Xuân Hoa đang thấp giọng nói cái gì đó cùng Thẩm Kiến Hoa.
“Kiến Hoa, ngươi đừng hồ đồ giống Lan Phương, Miên học tập không được, cũng là đứa con gái mà ngươi nuôi lớn, Tư Vũ học tập có tốt, con bé vẫn họ Chu, dù cho về sau con bé có nguyện ý hiếu thuận ngươi, nhà chồng của con bé có thể chấp nhận sao? Cha đẻ của con bé ở bên kia cũng cần chăm sóc, bên này cũng muốn chăm sóc, sao có thể chăm sóc rộng như vậy được?”
Đến lúc đó hai chọn một, có thể từ bỏ bên kia sao?
Cha mẹ dù không tốt, ở trong mắt Chu Tư Vũ cũng vẫn là cha mẹ đẻ, dù có làm cho người khác xem, vậy cũng không thể đối xử với cha mẹ đẻ không tốt.
Dượng và cô tính là cái gì?
Giáo huấn tư tưởng do Chu Lan Phương dạy hắn, đều bị Lý Xuân Hoa chọc thủng, Thẩm Kiến Hoa có chút không nhịn được, xấu hổ đỏ mặt.
“Chị Lý, những gì ngươi nói ta đều biết, ta đối với hai đứa trẻ đều thương giống nhau, việc đi học này cũng là thật sự không có biện pháp, nếu Miên có bản lĩnh, ta đập nồi bán sắt cũng phải nuôi con bé đi học”
“Thương như nhau là không đúng rồi” Lý Xuân Hoa cảm thấy Thẩm Kiến Hoa chính là một cây gân, cô nói nhiều như vậy, hắn vẫn không rõ.
Thẩm Kiến Hoa xác thật không rõ ý tứ của Lý Xuân Hoa, hắn há miệng thở dốc, “Chị Lý, lời này của chị có ý gì?”
“Tư Vũ có ba mẹ thương, có cô thương, có ngươi thương, có anh chị em thương, ngươi ngẫm lại đứa nhỏ Miên này có ai thương?”
Mặc kệ có phải con đẻ hay không, nếu đã ôm về, vậy nên coi như con đẻ mà thương.
Tại sao Miên cái gì cũng phải chia sẻ cùng Tư Vũ?
Nếu không có Chu Tư Vũ, dù cho Thẩm Miên học tập không tốt, vậy Thẩm Kiến Hoa cũng sẽ không cho cô nghỉ học đi?
“...” Thẩm Kiến Hoa bị Lý Xuân Hoa nói cho á khẩu.
“Miên là đứa nhỏ hiểu chuyện, các ngươi nếu thành tâm đối xử với con bé, dù cho tương lai con bé biết cái gì, cũng sẽ không mặc kệ các ngươi, Lan Phương là nói không thông, nếu ngươi cũng hồ đồ, coi như ta chưa từng nói gì đi!”
Lý Xuân Hoa cũng là thật sự không nhìn được, mới quản việc này, vừa rồi mới đi đến cửa sân, đã nghe thấy Chu Lan Phương lớn giọng nói Thẩm Miên.
Lúc ấy thím Lưu liền nói, ' đứa nhỏ Miên này đáng thương, mấy năm nay bị đánh không ít, hai câu đơn giản, lại biểu lộ trạng thái sinh hoạt ngày thường của Thẩm Miên.
Lại nhớ đến vết thương trên người Thẩm Miên trước kia, cô mới không nhịn được nói lời này.
“Chị Lý, chị nói không sai” Thẩm Kiến Hoa hổ thẹn không thôi, “Là ta làm cha không tròn trách nhiệm, không quan tâm đứa trẻ.”
Tuy rằng lời Lý Xuân Hoa nói khiến hắn thật mất mặt, nhưng cái lý lại đúng, Chu Tư Vũ về sau dù có thành tài, giống như xác thật không có quan hệ gì với hắn.
Nhưng hắn cũng nhìn Chu Tư Vũ lớn lên, coi như con gái, nếu bảo hắn mặc kệ Chu Tư Vũ, hắn cũng không làm được.
Hơn nữa, nếu Chu Tư Vũ thành tài, trên mặt mũi hắn sẽ có ánh sáng, dù cho không chăm sóc hắn, hắn vẫn còn có Miên.
Nghĩ vậy, hắn nói, “Ta về sau sẽ quan tâm Miên nhiều hơn.”
Về phần học tập, Miên nếu là thật không được, hắn cũng chỉ có thể tìm một nghề cho Miên học, đứa trẻ về sau lớn lên sẽ hiểu dụng tâm lương khổ của hắn.
“Ngươi có thể hiểu là được.” Lời đã nói đến như vậy, Lý Xuân Hoa cũng không lại nói thêm gì nữa, quay đầu đi xem TV.
Kỳ thật, cô cũng rất thích xem TV, nhưng trước kia không thể không biết xấu hổ mỗi ngày đều chạy tới nơi này, một tháng nhiều lắm chỉ dám tới hai ba lần, mỗi lần xem không bao lâu liền rời đi.
Giao điện phí cô mới an tâm tới xem TV cô cùng Triệu Tiên Lai, đều không thích chiếm tiện nghỉ của người khác.
Dù cho đã giao điện phí, buổi tối cũng nhiều lắm chỉ xem một giờ liền đi trở về, sẽ không giống người khác, xem đến tận nửa đêm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận