Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 135: Giả ngoan

Chương 135: Giả ngoanChương 135: Giả ngoan
Thẩm Kiến Hoa không ở đây, thím Lưu cùng Lý Xuân Hoa nhiều chuyện cũng đi rồi, Chu Lan Phương dẫm lên Thẩm Miên, liền không có gì băn khoăn.
“Trương em gái, ngươi phân xử công bằng xem, Tư Vũ tuy rằng là cháu gái ta, nhưng cũng là ta nuôi lớn, so với con gái có gì không giống chứ? Nhà chúng ta không nuôi nổi hai học sinh, con bé học tập tốt, trong nhà khẳng định sẽ cung cấp nuôi dưỡng nó!”
Cô trừng mắt liếc nhìn Thẩm Miên một cái, “Còn con bạch nhãn lang này chính là tới đòi nợ, cũng không biết chạy tới nhà trưởng thôn nói gì, trưởng thôn một hai bắt chúng ta phải cung cấp nuôi dưỡng, rõ ràng không phải người có thiên phú học tập, nhưng cứ đòi tranh cùng Tư Vũ”
Lời này vừa ra, mọi người không khỏi đều cảm thấy Thẩm Miên quá không hiểu chuyện.
Chính mình học tập như vậy, còn tranh với Chu Tư Vũ?
Nếu là con trai còn đỡ, cố tình lại là con gái.
Có bao nhiêu chuyện, lúc này lại không nhịn được nói ra, “Miên! Cháu cũng không còn nhỏ, nên hiểu chuyện một chút, Tư Vũ học tập tốt, cháu cũng đừng tranh cùng con bé, về sau Tư Vũ sống tốt, sẽ không quên người chị như cháu.” “Nếu cháu về sau sống tốt, sẽ đón chị, dượng và cô vào trong thành phố sống” Chu Tư Vũ lập tức tiếp một câu, tuy rằng chỉ là lời nói, nhưng làm người nghe cao hứng!
Người chung quanh lập tức đều khen Chu Tư Vũ hiểu chuyện, càng tích cực khuyên Thẩm Miên .
Đều là đứng nói chuyện không đau eo, nếu các cô phải chịu khổ như cô, còn có thể nói ra lời như vậy sao?
Trong lòng Thẩm Miên lạnh băng một mảnh, trên mặt lại không biểu hiện ra ngoài, hiện tại không phải thời điểm buồn bực.
“Cháu biết ba một mình kiếm tiền nuôi cả nhà thực vất vả, trước kia cháu phải làm việc, không có thời gian học tập, thành tích không tốt lắm, nhưng về sau cháu sẽ nỗ lực, cháu cũng đã nói cùng ba, nếu lần này cháu vẫn thi không tốt, vậy sang năm cháu liền không đi học nữa”
Âm thanh của cô không lớn, thần sắc ngoan ngoãn, thoạt nhìn thật hiểu chuyện, một chút cũng không giống như là Chu Lan Phương nói.
Đôi mắt Chu Tư Vũ tức khắc sáng ngời, Thẩm Miên đây là tự đào hố cho chính mình, ở trước mặt nhiều người nói lời này, xem cô sang năm còn có mặt mũi đi học hay không.
Giờ phút này, Chu Tư Vũ hoàn toàn không suy nghĩ, vạn nhất không lấy được phần thưởng tiến bộ, nên đi đối mặt với những người này như thế nào.
Những lời này của Thẩm Miên làm cho những người vừa nói Thẩm Miên không hiểu chuyện, đều có chút ngượng ngùng.
Vì thế quay ra nói Chu Lan Phương, “Con gái ngươi không phải rất hiểu chuyện sao? Ta thấy Miên cũng là đứa trẻ ngoan”
Chu Lan Phương đang ảo tưởng về ngày lành sau này, thực đắc ý, nơi nào còn có thể nghe vào lời chỉ trích của người khác, cô lôi kéo sắc mặt, “Chó mà mình nuôi trong nhà có cắn người hay không ta chả nhẽ không biết sao?”
Lời này tương đối khó nghe.
Vợ Trương muốn ba phải cũng không tiếp nổi lời, thần sắc trên mặt thực xấu hổ.
Thẩm Miên không hé răng, cúi đầu, bộ dáng ủy khuất làm người chung quanh xem đều thực đau lòng.
Đây nếu là con gái đẻ, Chu Lan Phương chẳng nhe lại không thương sao?
Chu Tư Vũ vừa thấy tình huống không đúng, chạy nhanh đưa mắt ra hiệu cho Chu Lan Phương, đồng thời nói sang chuyện khác, “Cô, ngày mai cháu về nhà, nên không đi tắm rửa, cô cho chị năm phần tiền của cháu luôn đi!”
Mọi người vừa nghe, không khỏi thầm than đứa nhỏ Chu Tư Vũ này còn rất hiểu chuyện, không giống như Chu Lan Phương. “Em cứ giữ lấy, chị không mua gì, không cân nhiều tiền như vậy” Thẩm Miên nhàn nhạt cự tuyệt, Chu Tư Vũ làm gì có lòng tốt cho cô tiền như vậy, không chừng trong lòng lại đang đánh chủ ý gì.
“Em cũng không mua thứ gì, chị cầm lấy nếu đói bụng, có thể ở trên phố mua màn thầu ăn.”
Vẻ mặt Chu Tư Vũ quan tâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận