Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 150: Cho nhau oán trách

Chương 150: Cho nhau oán tráchChương 150: Cho nhau oán trách
“Được, cô Lý, chính cô suy nghĩ lại một chút đi” Hiệu trưởng không muốn cùng Lý Thu Mai tiếp tục rối rắm đề tài này.
Lý Thu Mai: “.....”
Trong lòng cô không phục, tuy nhiên, thấy sắc mặt hiệu trưởng khó coi chưa từng có, vẫn nhịn xuống, nhưng nghĩ đến sự tình Thẩm Miên, cô lại không cam lòng hỏi.
“Vậy sự tình Thẩm Miên lừa danh ngạch thì sao?”
“Ai nói với cô là Thẩm Miên lừa danh ngạch?” Hiệu trưởng trừng mắt, tay ở trên bàn làm việc chụp một cái thật mạnh, giọng chợt cất cao, làm cho Lý Thu Mai hoảng sợ.
“Vừa rồi không phải Vương Lăng Lăng cùng Triệu Hân Lan nói sao?”
Triệu Hân Lan cùng Vương Lăng Lăng bị điểm danh theo bản năng rụt cổ một chút, các cô đều bị rống giận vừa rồi của hiệu trưởng dọa cho sợ.
Các giáo viên khác đều ở trong lòng suy nghĩ, Lý Thu Mai này ngày thường thoạt nhìn rất khôn khéo, lúc này sao lại rối rắm như vậy?
Làm tới hiện tại, vẫn không rõ ràng nguyên nhân hiệu trưởng phát giận sao?
Hiệu trưởng hít sâu một hơi, ngăn chặn tức giận, nhìn thoáng qua Vương Lăng Lăng cùng Triệu Hân Lan, “Việc này ban đầu thầy không nghĩ nói, nhưng nếu các em vì việc này mà bẩm báo lên văn phòng, như vậy thầy liền nói thật cho các em biết.”
Vẻ mặt Vương Lăng Lăng cùng Triệu Hân Lan đều ngốc, trực giác lời nói của hiệu trưởng khả năng không giống phỏng đoán ban đầu của các cô. Nói cách khác, hiệu trưởng khả năng đã sớm biết tình huống trong nhà của Thẩm Miên.
Quả nhiên, các cô vừa nghĩ vậy, liền nghe hiệu trưởng nói.
“Tình huống trong nhà Thẩm Miên, thầy đã sớm biết, em ấy xác thật không ở trong danh sách”
“Vậy vì sao lại có tên của bạn ấy?” Vương Lăng Lăng sợ hãi hiệu trưởng, nhưng càng muốn biết nguyên nhân hơn.
“Ông chủ Lý đã sớm định ra danh ngạch là 40 học sinh, sau ở trong văn phòng nhìn thấy Thẩm Miên, bị hành vi trợ giúp bạn học của Thẩm Miên cảm động, mới giúp đỡ thêm mười một học sinh” Bởi vì Hạ Nam đặc biệt thanh minh, hết thảy đều lấy danh nghĩa của Lý Càng, cho nên hắn không đề cập đến Hạ Nam, “Thẩm Miên là đối tượng mà ông chủ Lý chỉ tên muốn giúp đỡ, là đại công thần của trường học, nếu không có em ấy, mười tên học sinh sau, đều sẽ không được giúp đỡ.”
Nói xong, hắn lại trâm khuôn mặt nhìn về phía ba người, “Các ngươi nói, Thẩm Miên có tư cách được giúp đỡ hay không?” Vương Lăng Lăng cùng Triệu Hân Lan đều kinh ngạc há to miệng.
Mãi cho đến khi từ văn phòng đi ra, hai người cũng chưa suy nghĩ cẩn thận, Thẩm Miên đi WC nam một chuyến, như thế nào liên cảm động được ông chủ lớn ở trong thành phố?
Ông chủ lớn ở trong thành phố dễ dàng cảm động như vậy sao?
“Đều là do ngươi, nếu không phải ngươi ra chủ ý là không nói cho giáo viên, nói không chừng chúng ta cũng sẽ được giúp đỡ.” Vương Lăng Lăng càng nghĩ càng hối hận, không nhịn được oán trách Triệu Hân Lan.
“Ngươi lúc ấy không phải cũng nghĩ giống ta sao?”
Triệu Hân Lan cảm thấy thực oan uổng, như thế nào hiện tại liền toàn trách cô?
“Ta đâu biết là ông chủ lớn trong thành phố tới chứ?” Vương Lăng Lăng tức giận dậm chân.
“Hiện tại sự tình đều đã xảy ra, có nói gì không phải cũng vô dụng sao?” Triệu Hân Lan chột dạ nói.
Nghĩ cũng đúng, hiện tại dù cho có hối hận, vậy cũng không thể quay ngược thời gian, Vương Lăng Lăng lại ra chủ ý, “Chuyện chúng ta tới văn phòng, người khác cũng không biết, đừng nói ra ngoài”
“Ta sẽ không ngốc đến mức nói ra” Triệu Hân Lan rõ ràng còn tức giận đối với việc Vương Lăng Lăng đẩy trách nhiệm cho chính mình, ngữ khí nói chuyện âm dương quái khí.
Nhưng đối với chuyện này, lại cực kỳ có ăn ý, đây chính là sự tình mang lại ánh sáng cho Thẩm Miên, cô mới sẽ không đi làm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận