Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 160: Lục Tư Viễn cậu

Chương 160: Lục Tư Viễn cậuChương 160: Lục Tư Viễn cậu
Thẩm Miên nhìn thấu ý tưởng của hắn, đắc ý nói, “Ta trước kia là giả ngu.”
Lục Tư Viễn khinh thường “ thiết ' một tiếng.
Đừng nhìn Lục Tư Viễn mới 15-16 tuổi, nhưng nấu cơm lại rất giỏi.
Ban đầu hắn tính toán trộn lẫn bột đậu cùng tiểu mạch để cán mì sợi, nhưng Thẩm Miên tới, hắn liền lâm thời thay đổi chủ ý, làm toàn bộ mì sợi bằng bột mì.
Hắn đem trứng gà ở trong nồi chiên thành bánh trứng, sau đó đặt ở trong nồi mì sợi.
Không bao lâu sau, một nồi mì sợi thơm ngào ngạt bốc ra, Thẩm Miên luôn lặp lại là cô đã ăn cơm, nhưng ông ngoại Lục vẫn nhiệt tình mời cô ăn thêm một chén mì.
Lại thấy Lục Tư Viễn một bộ dáng ngươi không ăn, liền tuyệt giao, cô không lay chuyển được hai người, liền ăn một chén.
Nhìn ông ngoại Lục tốt như vậy, Thẩm Miên không khỏi chua xót một trận.
Kiếp trước, sau khi Lục Tư Viễn ngồi tù, không quá một tháng, ông ngoại Lục liền qua đời.
Hiện tại xem ra, tám phần là bị sự tình Lục Tư Viễn đả kích, một lão nhân gia tốt như vậy......
Cơm nước xong, Lục Tư Viễn ngâm chén đũa vào trong nồi, sau đó mang theo Thẩm Miên đi đến nhà hàng xóm, kết quả người lớn nhà hàng xóm đang đi thăm người thân, chỉ có hai đứa trẻ mười mấy tuổi ở nhà, căn bản không làm chủ được.
Bất đắc dĩ, hắn lại mang theo Thẩm Miên đi nhà cậu.
“Ông ngoại ngươi bán sọt cũng kiếm được không ít tiền đi? Vì sao không mua chút đồ dinh dưỡng cho ông? Ngươi xem ông ngoại thực gây, trên mặt một chút thịt cũng không có” Thẩm Miên đi theo sau Lục Tư Viễn, vừa đi vừa nói chuyện phiếm.
Lục Tư Viễn nhấp môi một chút, “eo ông ngoại không tốt, uống thuốc phải dùng tiền, đan sọt tre phải dùng cây trúc, đều là cậu ta mang trở về, cũng phải đưa tiền”
Tuy rằng cậu không quá xấu, không đòi tiền nhiều lắm, nhưng hắn cũng không dám tiêu linh tỉnh, eo ông ngoại cứ đến thời điểm trời mưa liền sẽ đau rất lợi hại.
Bác sĩ nói tốt nhất nên nằm viện trị liệu, nhưng cậu hắn không có nhiều tiền để nộp viện phí, hiện tại chỉ có thể uống thuốc duy trì, hắn muốn tiết kiệm nhiều tiền một chút, về sau để ông ngoại xem bệnh.
Lục Tư Viễn tuy rằng không nói trắng ra, nhưng chỉ cần động não tưởng tượng, là có thể đoán được.
Cô thở dài một hơi, “Vậy ngươi phải cố gắng kiếm tiền, cũng không thể phân tâm.”
Kiếm tiền cho ông ngoại xem bệnh, đừng đi thích người không nên thích, có lễ sẽ tránh thoát được một kiếp.
Lục Tư Viễn hừ một tiếng, ghét bỏ nói: “Đừng không có việc gì cũng thở ngắn than dài, giống hệt bà lão.”
Thẩm Miên thực vô ngữ, vừa định phản bác hắn, liền thấy hắn nhấc chân, vào trong nhà một hộ ở phía trước.
Cả nhà Lục Đại Thừa đang ở nhà chính ăn cơm, nhìn thấy Lục Tư Viễn lại đây, còn mang theo một cô gái nhỏ, không khỏi sửng sốt, một lát sau, buông chén đũa trong tay xuống, lo lắng hỏi, “Tư Viễn, sao cháu lại đây? Ông ngoại không có việc gì chứ?”
Đứa cháu ngoại này không có việc gì cũng không lại đây, quanh năm suốt tháng không tới hai ba lần, hiện tại đột nhiên lại đây, ý tưởng đầu tiên của hắn chính là thân thể ông ngoại Lục xảy ra vấn đề.
Cao Trường Xuân cũng vẻ mặt lo lắng nhìn Lục Tư Viễn, cha chồng có tay nghề, có thể kiếm tiền, ngày thường cũng không cần cô trông nom, một chút cũng không mang đến thêm phiền toái cho trong nhà, nếu thân thể xảy ra vấn đề, vậy cũng không phải là việc nhỏ.
“Ông ngoại không có việc gì, cậu mợ đừng lo lắng” Lục Tư Viễn sửa lại bộ dáng vừa nói chuyện cùng Thẩm Miên, trở nên đặc biệt hiểu chuyện.
Lục Đại Thừa và Cao Trường Xuân thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần không phải cha xảy ra chuyện là được.
“Cháu đã ăn cơm chưa?” Đối với đứa cháu ngoại này, Lục Đại Thừa không nói là thích, nhưng cũng không chán ghét, quan hệ giữa hai người không tính là thân cận, nhưng dù sao hắn cũng là cậu, công phu trên mặt vẫn phải làm một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận