Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 163: Tay không bộ bạch lang

Chương 163: Tay không bộ bạch langChương 163: Tay không bộ bạch lang
“Bí đao này khi nào nhà cháu mang đi?” Cao Trường Xuân cao hứng là cao hứng, nhưng cũng không quên chính sự.
“Buổi sáng ngày mai đi! Tư Viễn đi vào trong thành phố, vừa lúc nhân tiện đi qua”
Như vậy người khác nhìn thấy Lục Tư Viễn kéo một xe bí đao, liền sẽ không hoài nghi.
“Kia......”
Cao Trường Xuân muốn nói lại thôi, tiền bao giờ trả?
Thẩm Miên nhìn ra ý tứ của cô, lập tức nói, “Mợ, cháu lần này lại đây, chỉ cầm theo tiền đặt cọc, bởi vì ba mẹ cháu không biết cháu mua bí đao tổng cộng phải tốn bao nhiêu tiền, mang nhiều lại sợ cháu làm rơi, cho nên liền nói, trước kéo bí đao về, ngày mai lại qua đây đưa tiền, cậu mợ thấy sao?”
Lục Tư Viễn: “......”
Làm nửa ngày, hoá ra Thẩm Miên không mang theo tiền hàng, được lắm, không mang tiền còn dám xem hàng, cô từ đâu có tự tin như vậy?
Không sợ bán không hết sao?
“Này.....” tươi cười trên mặt Cao Trường Xuân phai nhạt vài phần, làm nửa ngày không phải là tiền mặt!
Thấy thế, Thẩm Miên không nhanh không chậm bổ sung, “Mợ, cậu, hai người yên tâm, nhà cháu ở nơi nào, Tư Viễn đều biết, cháu và hắn là bạn học, nếu hai người thật sự không yên tâm, cháu để lại chiếc áo Quân Đại Y trên người này lại đây đi?”
Lời này vừa ra, Lục Đại Thừa liền chạy nhanh tỏ thái độ, “Không cần không cần, cháu là bạn học của Tư Viễn, chúng ta có gì không yên tâm chứ?”
Đều là người hiểu tận gốc rễ, bí đao cũng không bao nhiêu tiền, người khác đều để ở nhà ăn, còn có thể kém chút tiền ấy sao?
Lục Đại Thừa cảm thấy việc này vấn đề không lớn, dù sao ngày mai liền thanh toán, cũng không nợ lâu.
Cao Trường Xuân vẫn còn do dự, nhưng nam nhân đều đã đáp ứng rồi, cô cũng không dám nói gì, “Ta đi mượn cái cân, trước nhìn xem bí đao có bao nhiêu cân đi!”
Nói xong, cô lại liếc mắt nhìn Lục Tư Viễn một cái, “Tư Viễn, gần đây mợ bị đau eo, không thể bê vật nặng, cháu đi cùng mợ đi!”
Một quả cân có thể nặng bao nhiêu chứ?
Thẩm Miên bật cười, Cao Trường Xuân rõ ràng là có chuyện muốn nói riêng cùng Lục Tư Viễn, cô hướng Lục Tư Viễn đưa đi một ánh mắt.
“Các ngươi đi đi!”
“Chúng ta đi một hồi liền trở về.” Lục Tư Viễn gật đầu một cái, đi theo Cao Trường Xuân ra ngoài. Vài phút sau, hai người liền trở lại, Cao Trường Xuân sửa lại lo lắng trước đó, cười nhăn cả mặt.
Tám quả bí đao, tổng cộng 239 cân rưỡi, Thẩm Miên trực tiếp tính tròn 240 cân, Thẩm Miên cho hai mao tiền đặt cọc.
Cao Trường Xuân cầm tiền, càng thêm vui vẻ, khi đưa hai người đến cửa còn nói, “Ngày mai mấy giờ các cháu tới kéo bí đao cũng được, ta dậy sớm.”
Thẩm Miên xua tay nhiệt tình cáo biệt hai người, Lục Tư Viễn thấy hai người về phòng, rốt cuộc không nhịn được kinh ngạc trong đáy lòng.
Hắn trừng mắt nhìn Thẩm Miên hỏi, “Ngươi từ đâu to gan như vậy? Không có tiền còn đám tay không bắt sói?”
“Chút trí tuệ cùng can đảm này còn không có, ta đây như thế nào ở trong thành làm buôn bán chứ?” Thành công đặt hàng bí đao, Thẩm Miên thực vui vẻ, trên khuôn mặt nhỏ tràn đầy đắc ý.
Đương nhiên, cô cũng rất rõ ràng, nếu không phải có Lục Tư Viễn, hai vợ chồng Lục Đại Thừa cũng không tín nhiệm cô như vậy.
Nghĩ vậy, cô tò mò hỏi, “Ngươi cùng mợ ngươi nói cái gì vậy? Đi ra ngoài một chuyến trở về, mợ ngươi cười đôi mắt đều không nhìn thấy”
Lúc này đến phiên Lục Tư Viễn đắc ý, “Ta nói với mợ, qua hai ngày nữa ngươi sẽ mua bí đao tiếp, về sau còn cân các loại rau dưa khác, có khi là mua bán trường kỳ” Trồng rau dưa phí tổn thấp, sản lượng cao, thu hoạch nhanh, mợ ở trong nhà trông con không có việc gì làm, có phương pháp kiếm tiền này, nằm mơ cũng sẽ cười tỉnh.
Nợ tiền mấy quả bí đao tính là gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận