Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 164: Dương Quế Phân

Chương 164: Dương Quế PhânChương 164: Dương Quế Phân
“Không nhìn ra, ngươi còn rất cơ trí” Thẩm Miên một chút cũng không keo kiệt lời khen, cô hỏi lại, “Ngươi không lo vạn nhất không bán hết, ta không trả nổi tiền sao?”
Lục Tư Viễn lườm cô, lười trả lời câu hỏi này, khi hắn giúp Thẩm Miên nói chuyện, hắn thật đúng là không suy xét qua về vấn đề này, tổng cảm thấy Thẩm Miên có thể làm được, nhưng hắn không tính toán nói ra với Thẩm Miên, để tránh cô khoe khoang.
Trở lại Lục gia, Lục Tư Viễn một hai phải đạp xe chở Thẩm Miên vê nhà, Thẩm Miên không lay chuyển được hắn, chỉ đành đáp ứng.
Tới cửa thôn Triệu gia, Thẩm Miên nhảy xuống xe đạp, sau đó từ trong cặp sách móc ra một hộp sữa mạch nha đưa cho hắn.
“Cái này đưa cho ông ngoại ngươi uống, ông ngoại ngươi thoạt nhìn so với ta còn khuyết thiếu đinh dưỡng hơn, cần được bồi bổ.”
Ông ngoại Lục vừa thấy chính là một người hiền từ, thân thể cũng không tốt, so với cô càng cần cái này hơn, hơn nữa, Lục Tư Viễn giúp cô như vậy, một hộp sữa mạch nha, thật sự không tính là cái gì.
Điều duy nhất làm cô có hơi chút đau lòng chính là, sữa mạch nha là anh Hạ đưa cho cô.
“Ngươi từ đâu có vậy?” vẻ mặt Lục Tư Viễn quái di.
Mua thứ này cần phải tốn không ít tiền, Thẩm Miên không có tiền mua cái này, Chu Lan Phương cũng không có khả năng mua cho cô.
“Dù sao cũng không phải là ăn trộm”
Thẩm Miên không tính toán nói thứ này là Hạ Nam đưa, giao tình cùng anh Hạ, cô không muốn nói cùng người khác.
“Chính mình lưu trữ uống đi, Đỗ Hiểu Huy cũng nói ngươi lùn giống như cây củ cải.” vẻ mặt Lục Tư Viễn ghét bỏ, cự tuyệt.
Thứ này, ở hắn xem ra, thực quý trọng.
“Ngươi là một nam nhân, sao cứ như mẹ chồng vậy?” Thẩm Miên có chút không kiên nhẫn trừng mắt nhìn hắn một cái, “Ta trẻ tuổi như vậy, ăn cái gì mà không thể bồi bổ được? Ông ngoại ngươi hàm răng cũng không còn mấy viên, uống cái này tốt, hơn nữa, về sau ta sẽ thường xuyên đi nhờ xe của ngươi, coi như phí đi đường đi”
Nói xong, cô nhét sữa mạch nha vào trong lòng ngực hắn, xoay người đi đặc biệt tiêu sái, cô sợ xoay người chậm, sẽ không nỡ cho.
Từ đầu tới đuôi, cô đều không có kể sự tình Đỗ Hiểu Huy với Lục Tư Viễn, dựa theo tính tình Lục Tư Viễn, nếu nói Đỗ Hiểu Huy uy hiếp cô, khẳng định hắn sẽ đi tìm Đỗ Hiểu Huy gây phiền toái.
Mới không đến một tháng, lại đánh nhau hai lần, hiệu trưởng sẽ không nhìn được. Lục Tư Viễn ôm sữa mạch nha, đứng tại chỗ một hồi, cũng không biết suy nghĩ cái gì, ánh mắt có chút phức tạp, chờ đến khi không nhìn thấy thân ảnh Thẩm Miên nữa, hắn mới cưỡi xe rời đi.
Thẩm Miên về đến nhà, liền thấy dưới mái hiên có một chiếc xe đạp dựng ở đó, mày không khỏi nhíu lại, mợ cả tới sao?
Ý niệm này vừa ra, liền nghe ở nhà chính truyền ra âm thanh Dương Quế Phân cùng ba mẹ nói chuyện phiếm.
Giọng Dương Quế Phân lớn nhất, giống như sợ hàng xóm không nghe được, “đứa trẻ phải nhân lúc còn sớm quản thật chặt, đặc biệt là cô gái nhỏ, hiện tại mặc kệ, chờ đến khi nó bỏ đi hoang, sẽ không quản được nữa”
Không cần phải nói, lời này nhất định là nói cô.
Đáy mắt Thẩm Miên hiện lên một tia lạnh lẽo, mợ cả này chính là một người xem náo nhiệt không chê sự lớn, điển hình của người đàn bà đanh đá, chuyện nhà ai, cô cũng phải nhiều một câu, ở trong thôn đắc tội với không ít người.
Trong niên đại xào rau đều không nỡ cho mỡ, Dương Quế Phân lại ăn đến béo quay béo cút, chỉ cao có 1 mét 58, thể trọng lại đến một trăm sáu, mấy năm trước đánh nhau cùng bác, còn đánh cho miệng bác sưng lên, đi đường phải đỡ eo.
Dương Quế Phân cũng vẫn luôn không thích cô, luôn thích nói bậy về cô, mỗi lần lại đây đều giúp Chu Lan Phương mách leo với Thẩm Kiến Hoa. Trước kia khi cô còn nhỏ, Dương Quế Phân luôn cho rằng cô không hiểu chuyện, nói lời xúi giục, cũng không kiêng dè cô, kiếp trước cô nhát gan, sợ Dương Quế Phân, không dám tranh luận, nhưng hiện tại cô sẽ không để yên cho Dương Quế Phân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận