Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 166: Miêu ni

Chương 166: Miêu niChương 166: Miêu ni
Không ai không thích nghe tin tức tốt, Thẩm Kiến Hoa cũng vậy, “Tin tức tốt gì?”
Ngày thường Thẩm Miên không thích nói chuyện, hắn tìm đề tài nói chuyện phiếm cùng cô, cô cũng không nghĩ nói, hiện tại chủ động cùng hắn nói chuyện, Thẩm Kiến Hoa rất phối hợp.
Thẩm Miên nhẹ giọng nói, “Ông chủ trong thành làm từ thiện, muốn giúp đỡ học sinh nghèo khó, con cũng ở trong danh sách, học phí sáu tháng cuối năm sang năm, không cần phải nộp” Cho nên, dù cho cô thi không tốt, sang năm cô vẫn có thể đi học.
Dương Quế Phân mách lẻo với Thẩm Kiến Hoa, vậy cô liền làm cho các cô ngột ngạt.
“Chuyện con muốn nói chính là chuyện này?” Thẩm Kiến Hoa như suy tư gì tiếp một câu, thần sắc thực bình đạm, không có thực vui vẻ, cũng không có không vui.
Ngay cả Chu Lan Phương, biểu hiện cũng đặc biệt bình tĩnh, một chút đều không có bởi vì cô có thể tiếp tục đi học mà tức giận.
Xem tình huống này, Thẩm Miên còn có cái gì không rõ?
A.... Xem ra là có người đã tuôn tin tức ra trước.
Cô nhìn về phía Chu Tư Vũ, vừa lúc thấy dáng vẻ đắc ý của cô ta. Tựa hồ không nghĩ tới Thẩm Miên se đột nhiên nhìn qua, biểu tình trên mặt Chu Tư Vũ cũng chưa kịp thu hồi.
“Ba, ba đã biết việc này rồi sao?” Thẩm Miên không sốt ruột chất vấn Chu Tư Vũ, mà thần sắc thực bình đạm hỏi Thẩm Kiến Hoa.
Không chờ Thẩm Kiến Hoa nói tiếp, Chu Lan Phương liền âm dương quái khí nói tiếp, “Việc này còn cần ngươi nói sao, ta và ba ngươi đã sớm biết.”
“Chị, việc này là em nói” Vẻ mặt Chu Tư Vũ xin lỗi, “Chị đừng nóng giận, em chỉ muốn cho dượng cùng cô cao hứng một chút.”
Nóng giận?
Cái này thật đúng là không có.
Thẩm Miên chỉ là rất tò mò, Chu Tư Vũ đã nói như thế nào, làm cho ba mẹ có thể bình tĩnh như vậy.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
“Em đã nói như thế nào?”
“Chỉ ăn ngay nói thật thôi!” Chu Tư Vũ có chút chột dạ, cũng không dám đối diện cùng Thẩm Miễn.
“Phải không?” Thẩm Miên đưa ra nghi ngờ.
Thẩm Kiến Hoa thấy thần sắc của Thẩm Miên không đúng, chạy nhanh tiếp nhận đề tài, “Miên, đã có người giúp đỡ con đi học, mặc kệ có thể thi tốt hay không, con cũng phải học hết sáu tháng cuối năm cho tốt.”
Tuy rằng có chút chậm trễ việc học may vá, nhưng tuổi của Thẩm Miên cũng không lớn, đi học trễ một chút cũng không sao.
“Việc học cao trung, ngươi cũng đừng suy nghị, cao trung sẽ không có ai giúp đỡ ngươi” Chu Lan Phương sợ Thẩm Miên đua đòi, chạy nhanh chặt đứt niệm tưởng của cô.
“Học cao trung?” Dương Quế Phân liếc mắt bĩu môi, “Nếu không phải Tư Vũ hiểu chuyện, sơ trung nó cũng không được đi học”
Nghe được ba người nói chuyện, trong lòng Thẩm Miên càng tò mò, rõ ràng là cô được giúp đỡ, nhưng vì sao mọi người lại cảm thấy công lao đều là của Chu Tư Vũ?
Cô không nghĩ ra, dứt khoát trực tiếp hỏi, “Việc này có quan hệ gì với Tư Vũ?”
“Chị, danh ngạch ở trên người của chị, chị có thể đọc sách thì tốt rồi, việc khác cũng đừng hỏi” Chu Tư Vũ một thái độ làm việc tốt không cần lưu danh.
Dương Quế Phân cùng Chu Lan Phương lại là vẻ mặt ghét bỏ, thật giống như Thẩm Miên nhận được cái gì không xứng đáng.
Thẩm Miên cười, “Nghe ý tứ của em, chị nằm trong danh ngạch này là có huyền cơ gì sao?”
“Em.....” Chu Tư Vũ muốn nói lại thôi, biểu tình có chút ủy khuất, thật giống như sự tình tốt cô làm vì Thẩm Miên, kết quả không được lý giải, còn bị oan uống.
Chu Lan Phương vừa thấy Chu Tư Vũ như vậy, trái tìm bao che cho con liền nhảy ra.
“Có thể đi học là tốt rồi, nào có ai nhiều chuyện như ngươi chứ?”
Tư Vũ nhà cô chính là quá thiện tâm, giúp Thẩm Miên đi học làm gì chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận