Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 169: Mai phục hạt giống

Chương 169: Mai phục hạt giốngChương 169: Mai phục hạt giống
Mấy cái nghi vấn của Thẩm Miên đề ra thực xảo diệu, cô chưa nói không cảm kích Chu Tư Vũ đã giúp cô, cũng không trực tiếp nhận định Chu Tư Vũ nói dối, chỉ đưa ra mấy điểm quan trọng.
Thẩm Kiến Hoa không đi trường học, không biết lưu trình, cho nên tin lời Chu Tư Vũ nói, nhưng khi Thẩm Miên nói vậy, trong lòng hắn cũng nổi lên nghỉ ngờ.
Việc này, hình như là không đúng lắm.
Dương quế Phân cùng Chu Lan Phương cũng bị lời Thẩm Miên nói làm cho sửng sốt, hai người trước đó cũng không hề hoài nghi Chu Tư Vũ, hiện tại bị Thẩm Miên nói vậy, cũng cảm thấy sự tình không đúng lắm.
“Chị, chị đang hoài nghi em sao?” Chu Tư Vũ thấy mọi người bắt đầu hoài nghi cô, tức khắc ủy khuất lên, “Em hảo tâm muốn làm cho chị vui vẻ một chút, chị lại đưa ra nghi ngờ là có ý gì?”
“Không có ý gì, chị chỉ đưa ra nghi vấn trong lòng, nếu thật là em giúp đỡ, chị cảm ơn em” Nói xong, Thẩm Miên nhấc chân trở về phòng.
Cô chính là cố ý đưa ra điểm đáng ngờ, lại không chọc thủng, chuyện như vậy, chung quy là nhà chính mình được tiện nghi, Thẩm Kiến Hoa không có khả năng đi tìm hiệu trưởng đối chất.
Anh Hạ ở trường học giúp đỡ, không có dùng danh nghĩa của chính mình, thuyết minh không nghĩ làm nổi bật, hoặc là có ẩn tình khác, cô cũng không muốn kinh động hắn.
Cho nên cãi tới cãi lui, cũng sẽ không có kết quả, Thẩm Kiến Hoa vẫn sẽ tin tưởng Chu Tư Vũ hơn một ít.
Cô chỉ cần gieo một hạt giống hoài nghi xuống trong lòng Thẩm Kiến Hoa là tốt rồi.
Chu Tư Vũ thấy sắc mặt Thẩm Kiến Hoa không quá đẹp, trong ánh mắt lộ ra hoài nghĩ, trong lòng có chút hoảng, hôm qua mới phát sinh sự tình đỏ mắt, cô cũng không dám khóc.
“Dượng, cháu thật sự không nghĩ tới, hảo tâm của cháu sẽ bị hoài nghỉ”
Chu Lan Phương cùng Dương Quế Phân giờ phút này cũng lấy lại tinh thần, hai người đều bắt đầu hùng hùng hổ hổ chỉ trích Thẩm Miên.
Thẩm Kiến Hoa cũng không biết nên tin tưởng ai, hắn cảm thấy vấn đề Thẩm Miên nói, Chu Tư Vũ cũng chưa trả lời được, hình như là có hơi chút đáng ngờ, nhưng lại cảm thấy Chu Tư Vũ không giống như là đứa trẻ nói dối.
Hơn nữa, việc nhà bọn họ không đạt tới tiêu chuẩn giúp đỡ là sự thật
Nghĩ tới nghĩ lui cũng không có đáp án, dứt khoát không nghĩ nữa, dù sao nhà bọn họ được tiện nghi, việc này là chính xác.
Hắn bị Chu Lan Phương cùng Dương Quế Phân sảo cho đau đầu, cuối cùng nhìn thoáng qua đồng hồ treo tường, “Đã sắp bốn giờ rồi, các ngươi sớm trở về đi! Đừng đợi trời tối, không an toàn.”
“Bốn giờ?” Dương Quế Phân “ tạch ' một cái từ trên ghế đứng lên, cô cũng không rảnh lo nói Thẩm Miên nữa, sốt ruột thúc giục Chu Lan Phương, “Lan phương, em cùng Tư Vũ mau thu thập một chút, chuẩn bị đi thôi”
Lúc đi, ba đứa trẻ còn bảo cô trở về sớm một chút, nói chuyện một lúc, cô liền quên thời gian.
“Tư Vũ, đi thay quần áo đi, chúng ta lên đường” Chu Lan Phương bảo Chu Tư Vũ thay quần áo, người thành phố đều ăn mặc xinh xinh đẹp đẹp, cháu gái cô cũng không thể kém hơn.
“Vâng.”
Chu Tư Vũ cũng không rảnh lo ủy khuất, về phòng lục tung, lấy ra một bộ y phục ngày thường không nỡ mặc, lại chải tóc một chút, vô cùng cao hứng rời đi.
Thẩm Miên nhìn phòng bị Chu Tư Vũ lục đến lung tung rối loạn, trầm mặc không lên tiếng, đi thu đọn.
“Miên” âm thanh Thẩm Kiến Hoa ở bên ngoài vang lên, “Con ra đây một chút. '
Thẩm Miên ngẩn người, buông một nửa quần áo xuống, đi ra ngoài.
“Ba, ba kêu con có chuyện gì?” Thẩm Kiến Hoa đang ngôi ở phòng khách, dùng giấy sách cũ cuốn thuốc lá, hắn ý bảo Thẩm Miên tìm cái ghế ngồi xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận