Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chuong 172: Nhan nha mot dem

Chuong 172: Nhan nha mot demChuong 172: Nhan nha mot dem
Hai cô cháu Chu Lan Phương không ở nhà, cơm chiều do Thẩm Kiến Hoa nấu, vì bày ra tình thương của người cha, hắn còn nấu hai quả trứng gà cho Thẩm Miên ăn.
Thẩm Miên cũng không khách khí, ăn no, ngủ một giấc an ổn.
Ngày kế, khi Thẩm Kiến Hoa thức dậy, Thẩm Miên đã nấu xong cơm sáng, hắn có chút kỳ quái, “Miên, hôm nay con không đi học, sao không ngủ thêm một chút nữa?”
Ban đầu, hắn tính toán thức dậy làm cơm sáng, không nghĩ tới con gái thế nhưng lại dậy sớm hơn hắn, điều này làm cho hắn có chút ngượng ngùng.
Không làm việc ở trong nhà, còn để con gái mười mấy tuổi hầu hạ ăn uống, truyền ra ngoài người khác đều sẽ chê cười hắn.
“Con có thói quen dậy sớm, không ngủ được”
Thẩm Miên bưng chén đũa đến nhà chính, lại múc một chén cháo cho Thẩm Kiến Hoa cùng chính mình, nói là cháo, kỳ thật bên trong căn bản không có mấy hạt gạo, không khác gì canh suông.
Cũng may bên trong còn thả một ít khoai lang đỏ, cháo mới nhìn không keo kiệt như vậy.
Cơm sáng nông thôn đều ăn thực tùy ý, trên cơ bản đều là cháo khoai lang đỏ hoặc là một chút cháo gạo kê, gia đình có điều kiện, nam nhân phải làm việc phí sức, mới có thể làm chút bánh ăn.
Thẩm Kiến Hoa rửa mặt, trực tiếp ngồi vào bàn cơm, “Mẹ con buổi tối hôm nay mới trở về, giữa trưa con muốn ăn gì, ba làm cho con ăn, con muốn đọc sách thì đọc, không nghĩ đọc thì rủ Tiểu Thúy đến nhà thím Trương xem TV”
Lần trước ở nhà Trương tóc dài, Thẩm Kiến Hoa thấy Thẩm Miên cùng Tiểu Thúy quan hệ không tồi, trong lòng vẫn là thật cao hứng.
Con gái ngày thường không ra cửa, không có bạn bè gì, thoạt nhìn có chút quái gở, cũng không phải là chuyện tốt, nói khó nghe một chút, đây là không hoà đồng.
Theo quan điểm của Thẩm Kiến Hoa, cô gái nhỏ vẫn nên hoạt bát một ít mới tốt.
Ánh mắt Thẩm Miên sáng lên, theo hắn nói, “Ba, con có một người bạn thành tích học tập rất tốt, là người đứng trong hàng ngũ đầu của lớp, trước đó con đã hẹn với bạn ấy, con có thể đi nhờ bạn ấy giảng bài giúp con được không?”
“Có thể.” Thẩm Kiến Hoa gật đầu đáp ứng, hỏi lại, “Vậy giữa trưa con......”
“Giữa trưa con không trở lại ăn cơm” vẻ mặt Thẩm Miên nghịch ngợm nói, “Nhà bạn ấy đan sọt, con đã nói cùng bạn ấy, buổi sáng bạn dạy con học, buổi chiều con giúp bạn đan sọt, mẹ không phải muốn con học nghề sao? Đây cũng coi như là một nghề.” Thẩm Kiến Hoa cảm thấy con gái ở nhà người khác ăn cơm không tốt, nhưng thấy Thẩm Miên khó được vui vẻ như vậy, hắn cũng không nghĩ phá hư tâm tình của cô.
“Vậy được, buổi tối trở về sớm một chút”
Về phần học tay nghề, Thẩm Kiến Hoa căn bản không để ở trong lòng, những việc như đan sọt tre này, đều là nam nhân làm, Thẩm Miên là một cô gái, nhiều lắm chỉ giúp ít việc vặt, học xong cũng không làm ra tên tuổi gì.
Vẫn là sau khi tốt nghiệp, đi học may vá đáng tin cậy hơn.
Cơm nước xong, Thẩm Miên thu thập chén đũa một chút, liền đi đến nhà Lục Tư Viễn.
Thẩm Miên đi rồi, Thẩm Kiến Hoa mới nhớ tới, hắn giống như đã quên hỏi con gái, đối phương là bạn học nam, hay là bạn học nữ.
Tuy nhiên nghĩ lại, con gái vóc dáng nho nhỏ, tuy rằng qua năm là mười sáu, nhưng vừa thấy liền như 13-14, hẳn là không có tâm tư gì khác, vì thế lại yên tâm.
Thẩm Miên đến nhà họ Lục, Lục Tư Viễn đã ăn cơm sáng xong, còn đã kéo hết bí đao về, lại mượn một cái cân mà nông gia bán đồ ăn thường dùng, cầm cả dao phay của nhà mình theo.
“Ngươi chuẩn bị thật tốt, tuổi không lớn, năng lực làm việc lại không tồi” Thẩm Miên lên xe bò, vuốt bí đao, tâm tình rất tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận