Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 182: Đại cữu tới

Chương 182: Đại cữu tớiChương 182: Đại cữu tới
“Nhiều như vậy?” Lục Tư Viễn cũng kinh ngạc một chút.
Trước đó hai người chỉ nghĩ bí đao có thể kiếm tiền, căn bản không có thời gian đi tính lợi nhuận, không nghĩ tới được nhiều như vậy.
“Về sau chúng ta sẽ kiếm càng nhiều tiền hơn” Thẩm Miên vui vẻ nheo mắt, vẽ một cái bánh nướng to cho Lục Tư Viễn.
Mọi người đều nói tiền ở thập niên 80-90 dễ kiếm. Sau khi cải cách mới mở ra, quốc gia cổ vũ nông dân làm kinh doanh hộ cá thể. Nhưng rất nhiều người không có can đảm làm, người có lá gan không nói có thể kiếm được đầy bồn đầy chén, nhưng cuộc sống so với gia đình bình thường cũng mạnh hơn rất nhiều.
Thẩm Miên rất có tin tưởng, chỉ cần cô cùng Lục Tư Viễn có can đảm, tín nhiệm lẫn nhau, cùng nhau nỗ lực, khẳng định cũng có thể sống một cuộc đời khá giả.
“Việc này còn phải nói sao?” Lục Tư Viễn khinh thường hừ một tiếng, hắn so với Thẩm Miên còn có tin tưởng hơn, dựa theo kế hoạch của hai người, về sau khẳng định có thể kiếm được nhiều tiền.
Chờ sau khi tốt nghiệp đại học, bọn họ không cần quốc gia phân phối công tác, chính mình làm ông chủ, đến lúc đó cũng có thể giống như anh Hạ, trợ giúp người cần được trợ giúp.
Có khi, về sau hắn cũng có thể cùng anh Hạ làm buôn bán.
Thẩm Miên sửa sang lại tiền bán sọt tre của Lục Tư Viễn, đặt ở trên ghế bên cạnh, “Lần này kiếm lời bốn khối bảy, ta bù thêm cho đủ năm khối, coi như tiền vốn của chúng ta”
“Chờ chút nữa ta nói cùng ông ngoại, ta cũng lấy năm khối ra góp.” Lục Tư Viễn nói.
“Trước không cần” Thẩm Miên cự tuyệt, “Chúng ta hiện tại bán bí đao, tiền vốn cũng ít, năm đồng tiền vậy là đủ rồi, trước dùng năm đồng tiền vốn này là được.”
“Kia cũng đúng.”
Lục Tư Viễn đáp ứng, nghĩ thầm, dù sao hắn cũng sẽ không ham tiền của Thẩm Miên, dựa theo tốc độ kiếm tiền này, tiền vốn ngày mai có thể lấy vê được.
Thẩm Miên lại cầm tiền mua bí đao, nói, “Chờ cơm nước xong, chúng ta liền đem tiền đưa qua cho mợ ngươi đi.”
Lục Tư Viễn gật đầu, đi ổ gà, nhặt ba quả trứng trở về.
Giữa trưa hắn lại cán bột, đánh trứng gà trực tiếp vào trong nồi mì sợi, trong phòng bếp tức khắc đầy mùi hương.
Trong nhà nhiều thêm một người ăn cơm, ông ngoại Lục thật cao hứng, Tư Viễn ngày thường không có ai chơi cùng, hiện tại có bạn, tươi cười trên mặt tăng lên rất nhiều, cũng nói nhiều hơn.
Bên ngoài nắng ấm, Lục Tư Viễn trực tiếp dọn bàn đến trong sân, ba người vừa mới ăn mấy miếng cơm, hai vợ chồng Lục Đại Thừa liền tới.
“Ba, Tư Viễn, hai người đang ăn cơm sao! Miên cũng ở đây ư?”
Cao Trường Xuân cười lấy lòng, nhìn thấy Thẩm Miên cũng ở đây, trái tim treo cao tức khắc an ổn xuống.
Người ở đây là tốt, chuyện tiền nong liền không cần lo lắng.
“Lục Đại Thừa, Cao Trường Xuân, các con đã ăn cơm chưa?” ông ngoại Lục thấy con trai, con dâu tới, trên mặt tức khắc lộ ra vui vẻ tươi cười.
Người tuổi lớn thích náo nhiệt, thích con cháu quay chung quanh, nhưng ông cũng biết, người già khiến người ngại, cho nên tuy rằng ở gần, ông cũng rất ít khi đi đến nhà Lục Đại Thừa.
“Đã ăn” Lục Đại Thừa trả lời một câu, lại quan tâm hỏi, “Ba, gần đây thân thể ba có tốt không? Eo có đau không?”
“Thân thể ta vẫn tốt, các con không cần lo lắng.”
Ông ngoại Lục cười nhăn cả mặt.
Ông ngoại trừ đau eo, lỗ tai không tốt lắm, mặt khác cũng khỏe. Mấy người khách sáo vài câu, ánh mắt Cao Trường Xuân dừng ở trong chén Thẩm Miên, nhìn thấy cô ăn mì sợi trắng, bên trong còn có một lòng đỏ trứng, trong lòng tức khắc có chút không quá thoải mái.
Giọng nói chua lòm, “Nha! Ăn mì trắng nha! Còn có trứng gà nữa”
Bạn cần đăng nhập để bình luận