Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 188: Vậy mua thời trang trẻ em

Chương 188: Vậy mua thời trang trẻ emChương 188: Vậy mua thời trang trẻ em
“Hại....” Lý Càng có chút vô ngữ, “Kia gọi là trang phục nữ gì chứ? Ngươi nói thẳng là thời trang trẻ em không phải tốt hơn sao? Làm hại ta cho rằng, ngươi cõng ta kết giao bạn gái.”
Thẩm Miên mới mười bốn, mười lăm tuổi, còn không phải là một đứa trẻ sao?
Chiều cao kia, mua trang phục nữ cô cũng không mặc được!
“Vậy mua thời trang trẻ em” Hạ Nam hơi nhíu mày một chút, hắn chưa từng mua đồ nữ sinh, ở trong nhận thức của hắn, nữ sinh mặc thì đều gọi là trang phục nữ, đảo đã quên mất còn có thời trang trẻ em.
“Ngươi chừng nào thì đưa qua cho em ấy? Nếu không vội, ngày mai ta sẽ đi mua” Lý Càng có đồi khi tương đối lười, nói là chính mình đi mua, kỳ thật chính là muốn tìm người khác giúp hắn làm việc.
Hắn lại không phải đứa trẻ, căn bản không biết nên mua dạng øì.
Ánh mắt Hạ Nam bất thiện nhìn hắn một cái, Lý Càng nháy mắt đã hiểu, lập tức thỏa hiệp, “Được, đợi lát nữa ta liền đi an bài”
Trước kia như thế nào liền không phát hiện, tên này cũng là một người có tính nôn nóng? “Mua thêm đôi giày bông nữa.” Hạ Nam bổ sung một câu.
Lần trước gặp cô, cô đeo một đôi giày đơn, trời lạnh như vậy, không đeo giày bông, ngón chân sẽ bị nứt da.
Lý Càng: “.....”
Tên này được lắm, hắn đây là nhiều thêm một cô con gái sao?
Quần áo giày đều nhọc lòng, mấu chốt là người ta còn không biết là hắn ra lực.
“Cô bé đeo cỡ giày số bao nhiêu?”
Hạ Nam trầm tư hai giây, “35.”
Chân Thẩm Miên thoạt nhìn rất nhỏ, nhiều nhất là 35, tuổi cô hiện tại vẫn còn lớn nữa, giày lớn một chút cũng không có việc øì, đừng chật là được.
“Ta đây đi an bài quần áo giày” Lý Càng xoay người đi ra ngoài, còn không quên nhắc nhở, “Khi ngươi đi tặng đồ, đừng quên nói một tiếng, là ta hỗ trợ mua.”
Công lao này dù sao hắn cũng phải lấy về một ít.
Nhưng lại nói, Hạ Nam đối với cô bé kia còn rất để bụng, không giống tác phong ngày thường của hắn.
Lại tưởng tượng lời nói lần trước của Hạ Nam, Lý Càng liền thông suốt, tình nghĩa sinh tử giữa chiến hữu siêu việt, người bình thường là không thể lý giải. Hắn chưa cùng Thẩm Miên tiếp xúc qua, nhưng từ tình huống lần trước tới xem, cô gái nhỏ xác thật có chỗ hơn người, tuổi còn nhỏ, gặp được sự tình không cao ngạo không nóng nảy, vững vàng bình tĩnh, điểm này còn rất giống Hạ Nam.
Đọc sách tiếng Anh hơn một giờ, lại học từ đơn tiếng Anh một hồi, Thẩm Miên phát hiện, cô phát am tiếng Anh, thế nhưng so với kiếp trước chuẩn hơn một ít, nói cũng đặc biệt lưu loát, không đông cứng giống như kiếp trước.
Điều này làm cho cô có chút vui mừng khôn xiết.
Đang muốn lại đọc thêm một lần, hai cô cháu Chu Lan Phương liền đã trở lại, hai người còn chưa có vào nhà, âm thanh đã từ bên ngoài truyền tiến vào.
“Tư Vũ, bên ngoài lạnh lẽo, cháu vào nhà trước cho ấm”
“Cô, cháu giúp cô cam đồ ”
“Không cần cháu phải làm, cháu cầm quần áo của chính cháu vào là được.”
Giọng Chu Lan Phương rơi xuống không bao lâu, thân ảnh Chu Tư Vũ liền xuất hiện ở trong phòng.
“Chị, chị xem quần áo mới mua của em đẹp hay không?” Chu Tư Vũ vui vẻ đem quần áo mới lấy ra, so tới so lui ở trên người khoe khoang.
“Khó coi thì có thể trả lại sao?” Thẩm Miên nhàn nhạt hỏi một câu.
Tươi cười trên mặt Chu Tư Vũ thu lại, bĩu môi nói: “Chị ghen tị đi!” Không ăn được nho thì nói nho còn xanh, người khác đều nói đẹp, chỉ có Thẩm Miên nói khó coi, không phải ghen tị thì là cái gì?
“Vậy em đừng hỏi chị, hỏi chị chính là khó coi”
Trên thực tế, thật không phải cô ghen tị, mà là quần áo này, thoạt nhìn xác thật chẳng ra gì, áo ngắn màu đỏ rực, tròng lên bông áo bên ngoài, dân quê ở niên đại này đều thích mặc như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận