Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 192: Chu Lan Phương nhập bộ

Chương 192: Chu Lan Phương nhập bộChương 192: Chu Lan Phương nhập bộ
“Nói cái gì vậy?” Thẩm Kiến Hoa thực bất đắc dĩ, vốn dĩ mọi người đều đang vui vẻ, cố tình Chu Lan Phương lại nói vài câu, làm mọi người đều không vul.
Cũng khó trách con gái không thích cô.
“Ta không phải sợ nó lười biếng sao?” Giọng Chu Lan Phương mềm đi một ít, đã quen hung dữ với Thẩm Miên, mỗi lần đều không tự giác tàn nhãn lên, Thẩm Kiến Hoa vừa nói, cô mới phát giác ra.
“Miên không phải đứa trẻ như vậy” Thẩm Kiến Hoa giúp đỡ giải thích một câu.
Chu Lan Phương mới không thèm để ý cô là người thế nào, chỉ cần Thẩm Miên đừng bị người ta đuổi việc là được, “Bao nhiêu tiền một ngày?” Đây mới là mấu chốt cô muốn hỏi.
“Một ngày 5 mao” Nói lên chuyện tiền lương, Thẩm Kiến Hoa cũng thật cao hứng, hắn cũng không nghĩ tới, một ngày thế nhưng có thể kiếm được nhiều tiền như vậy.
Đáng tiếc người ta không cần người lớn, bằng không hắn cùng vợ đi giúp một đoạn thời gian, như vậy càng tốt, vừa lúc ăn tết ở nhà kiếm thêm thu nhập.
Người nhà quê đều cần mẫn, cũng mặc kệ là việc nặng việc dơ gì, chỉ can có tiền, đều nguyện ý làm.
“Việc gì thế? Một ngày 5 mao?” Chu Lan Phương kinh ngạc đến không khép được miệng, có việc này, Thẩm Miên còn đi học làm gì? Mỗi ngày đi làm là được.
“Giúp người ta đan sọt tre” Thẩm Miên trả lời một câu.
Chu Lan Phương liếc cô một cái, “Tiền công thanh toán một ngày một lần, hay là một tháng một lần?” Một ngày 5 mao, một tháng chính là mười lăm khối, đứa con hoang hiện tại biết tiêu tiền, cũng không thể để nó tiêu hết.
“Chờ đến khai giảng sẽ trả một thể.”
“Ngươi phải làm cho tốt vào, nhất định phải làm được đến khai giảng” Đứa con hoang không cần ở trong nhà gây chướng mắt, còn kiếm được tiền, Chu Lan Phương cao hứng đến không giấu được.
Biết rõ Chu Lan Phương là người như thế nào, Thẩm Kiến Hoa cũng lười cùng cô khắc khẩu, “Miên, con đừng nghe mẹ, nếu con không làm nổi, liền trở về, chúng ta không cần kiếm số tiền kia”
“Sao ngươi dạy nó như vậy?” Chu Lan Phương nóng nảy, “Chúng ta khi còn nhỏ ai mà không 11-12 tuổi đã bắt đầu đi làm việc? Nó hiện tại đã bao lớn rồi?”
Thẩm Kiến Hoa: “......”
Vợ đây là lời hay đều không nghe hiểu? Chu Lan Phương còn đang suy nghĩ chuyện tiên nong, cô lại cảnh cáo Thẩm Miên, “Tiền công phải mang về đủ, thiếu một mao ngươi liền chờ coi.”
Thấy cô càng ngày càng quá mức, đôi mắt Thẩm Kiến Hoa trừng lớn, buông chén đũa, “Tiền ngươi đừng nhớ thương, ta đã nói với Miên, tiền con bé kiếm được thì đều cho con”
Chu Lan Phương tức giận, “Nhà người ta kết hôn mà chưa phân gia, tiền phải đưa về trong nhà, sao nó kiếm được tiền lại không nộp lên? Nó cầm nhiều tiền như vậy làm gì?”
Chồng hiện tại càng ngày càng chiều đứa con hoang này, cứ như vậy sẽ còn đến mức nào?
“Mẹ, mẹ đừng cãi nhau với ba” Thẩm Miên chủ động nói lên sự tình nộp tiền công, “Tiền này đến lúc đó con giữ lại hai khối để chính mình tiêu, dư lại sẽ đưa hết cho mẹ.”
Chỉ cần Chu Lan Phương không ngáng chân quấy rầy cô kiếm tiền, đưa nhiều hơn một ít cho Chu Lan Phương cũng không sao cả, nhưng cô cần phải lưu lại một chút tiền ở trên tay, như vậy về sau cô tiêu tiền, cũng coi như là có lai lịch.
“Không......”
Chu Lan Phương vừa định phản đối, đã bị Thẩm Kiến Hoa trừng mắt nhìn trở về.
Cô tức đến khẽ cắn môi, tính, lần này lui một bước trước, chờ Thẩm Miên đem tiền công về lại nói. Khi đó Thẩm Kiến Hoa hẳn là đã ra ngoài đi làm, trong nhà còn không phải do cô định đoạt sao?
“Dượng, người ta còn cần thêm người không? Cháu có thể đi cùng với chị được không?” Chu Tư Vũ vẫn luôn trầm mặc không lên tiếng, sau khi nghe nói kiếm được tiền, còn không cần nộp lên, cô liền hoàn toàn không kìm nén được.
Nếu cô có thể kiếm được nhiều tiền như vậy, tới mùa hè, liền có thể mua váy mới để mặc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận