Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 200: Mu mu không yêu ta.

Chương 200: Mu mu không yêu ta.Chương 200: Mu mu không yêu ta.
Thẩm Miên lúc này không ở đây, bằng không liền sẽ phát hiện, phương hướng mà Lý Càng lái xe đi, vừa lúc chính là nhà Hứa Mẫn.
Ô tô tiến vào sân, hắn cùng Hạ Nam một trước một sau xuống xe, Hứa Mẫn cùng Lý Thơ Bình nghe được âm thanh, ý cười doanh doanh đi ra nghênh đón.
“Dì Hứa”
Thần sắc Hạ Nam nhàn nhạt, nhưng lại không hề mất lễ phép, chào hỏi Hứa Mẫn một tiếng.
“Hạ Nam, mau tiến vào đi, cơm đều đã nấu xong, chỉ chờ các con trở về ăn.”
Đối với Hạ Nam, Hứa Mẫn vẫn luôn thực thích, tuy ít nói, nhưng đều là cùng con trai bà từ bộ đội đi ra, quan hệ hai người tốt, ở trong đội luôn chiếu cố con trai bà, sau khi hai người xuất ngũ, lại tiếp tục mang theo con trai bà làm buôn bán.
Nhận thức so với đứa con trai chỉ biết ở trong sân uống rượu khoác lác của bà thì mạnh hơn gấp trăm lần.
Đáng tiếc con gái bà kết hôn sớm, bằng không Hạ Nam chính là nhân tuyển con rể thứ nhất.
Mắt thấy Hứa Mẫn tiếp đón Hạ Nam vào nhà, trong mắt cũng không có đứa con trai này, Lý Càng chua lòm nói, “Mẹ, mẹ không thấy con cũng đã trở lại sao?” “Con trở vê nhà của chính mình còn muốn người khác mời sao?” Hứa Mẫn đầu cũng chưa quay một chút, “Lớn như vậy, còn muốn mẹ ôm con vào trong phòng?”
Lý Càng: “...... Mẹ không yêu con.
“Được rồi, không phải chị đang ở đây đón em rồi sao? Bên ngoài lạnh, mau vào nhà đi” Lý Thơ Bình cười thúc giục, em trai này của cô chính là đứa trẻ to xác nhưng không lớn.
“Anh Nam ở đây, em liền biến thành con của mẹ kế.”
Lý Càng tiếp nhận đứa trẻ từ trong lòng ngực Lý Thơ Bình, cười trêu hai cái, một bên đi vào trong phòng, một bên hỏi, “Anh rể không có tới sao?”
Tươi cười trên mặt Lý Thơ Bình phai nhạt vài phần, “Hắn đi về nhà mẹ đẻ.”
Uông Đông Thành luôn nói em trai cùng ba ba khinh thường hẳn, cho nên không quá nguyện ý tới đây, Lý Thơ Bình đã làm rất nhiều công tác tư tưởng, cũng không có tác dụng, không có biện pháp, mỗi lần chỉ có thể chính mình tới.
Cũng may Uông Đông Thành cũng hiểu chuyện, ngày lễ ngày tết sẽ không thoái thác.
Lý Càng vừa thấy biểu tình của chị, trong lòng liền hiểu, nhưng vì mặt mũi của chị, hắn cũng không vạch trần.
Thấy cô vẫn mặc quần áo cũ trước khi kết hôn, mày hắn không khỏi nhíu lại, “Sao lại mặc mỏng như vậy? Hôm qua chị chưa mua quần áo mới cho chính mình sao?”
Trước khi kết hôn, chị rất thích quần áo trang điểm, sau khi kết hôn, liền rất ít mua quần áo mới, chỉ tiết này, Lý Càng đã sớm chú ý tới.
Trong âm thầm, hắn đã trả tiền cho Lý Thơ Bình, để cô mua quần áo, mỗi lần Lý Thơ Bình đều đáp ứng sẽ mua, nhưng không gặp cô mặc quần áo mới bao giờ.
Nhưng thật ra Uông Đông Thành lại thay đổi hết kiện này đến kiện khác.
“Chị vẫn có quần áo mặc, ngày hôm qua chị mua đồ mới cho Vân Vân.” Lý Thơ Bình nói sang chuyện khác, “Quần áo ngày hôm qua mua có vừa không? Em gái Hạ Nam mặc được không?”
Lý Càng thấy trên người cháu ngoại gái, xác thật mặc quần áo mới, trong lòng thoải mái hơn một ít, “Quần áo vẫn còn để ở trên xe chưa có đưa”
Trong lúc hai người nói chuyện, đã đi tới phòng khách, hắn cũng không nói về đề tài này nữa.
Hứa Mẫn tiếp đón mấy người đến bàn ăn ngồi xuống, Hạ Nam nhàn nhạt hỏi, “bác Lý còn chưa có trở về sao?”
Nhìn thoáng qua đồng hồ treo tường, Hứa Mẫn cười trả lời, “Nhanh thôi, sắp về đến nơi rồi, các con cứ ngồi ăn trước đi”
Vừa dứt lời, liền nghe ngoài cửa truyền đến âm thanh Lý Cư Lâm, “Hạ Nam tới sao?” Hạ Nam bước về phía cửa, “bác Lý”
Lý Cư Lâm gật đầu cười, theo tiếng nói, “Bác thấy ô tô đỗ trong sân, liền biết các con tới.”
“Cũng không có người ngoài, đừng khách sáo, mau ngồi lại đây ăn cơm đi, hôm nay Thơ Bình mua một ít măng khô hoang dã, các con nhìn xem ăn ngon không”
Hứa Mẫn tiếp đón mọi người ngồi xuống, Lý Thơ Bình nhận lấy đứa trẻ từ trong lòng Lý Càng, còn chưa có ngồi xuống, đã bị Hứa Mẫn lại đây đỡ lấy đứa trẻ.
“Con ngồi xuống ăn đi, để mẹ đút cho cháu.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận