Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 203: Mẹ ngươi không đi ta đi

Chương 203: Mẹ ngươi không đi ta điChương 203: Mẹ ngươi không đi ta đi
“Ta đây là đang dạy ngươi, phải học được cách dùng pháp luật bảo hộ lợi ích của chính mình” Ngữ khí của Thẩm Miên khó được nghiêm túc.
Hai người nếu muốn chạy trên con đường kinh thương, cần phải học, cô lại phổ cập một ít tri thức cho Lục Tư Viễn, khiến Lục Tư Viễn nghe đến trợn mắt há hốc mồm.
Cuối cùng tổng kết một câu, “Thẩm Miên, ngươi học được những thứ này từ nơi nào?”
Hắn thực xác định, giáo viên chưa từng dạy những kiến thức này.
Thẩm Miên thuận miệng bịa chuyện, “Trong sách mà anh Hạ cho ta mượn, có một quyển pháp luật, ta đọc được từ trong đó.”
“Còn có loại sách này sao?” Lục Tư Viễn nổi lên hứng thú, “Có thời gian cho ta mượn nhìn xem.”
“Có thời gian rồi nói sau!” Thẩm Miên nói sang chuyện khác, “Mau ký đi, chúng ta còn đi thu mua hàng”
Lực chú ý của Lục Tư Viễn thành công bị Thẩm Miên chuyển đi, cô xé một tờ hiệp ước cất vào trong túi, cùng Lục Tư Viễn đi mua bí đao.
Lục gia thôn là một thôn trang gần trăm hộ, gần như từng nhà đều có trồng bí đao, hai người đi ra ngoài một hồi, lại kéo một xe bí đao trở về. Trong thôn lắm người nhiều miệng, sự tình hai người thu mua bí đao, trứng gà, trứng vịt, còn có măng khô linh tỉnh, rất nhanh liền truyền khắp thôn.
Hai ngày sau, không cần hai người đi ra ngoài thu mua, người có đồ liền trực tiếp mang đến nhà.
Cũng may ông ngoại Lục đã từng đi vào trong thành phố bán hàng, biết được giá thị trường, nghe nói hai người cùng nhau buôn bán, ông cũng không ý kiến, còn thực duy trì.
Ông ngoại Lục cũng biết, dân quê lắm người miệng tạp, cho nên ông còn nhắc nhở hai người, đối với bên ngoài nhất định không thể nói là bọn họ làm buôn bán, có người hỏi, cứ nói là người nhà Thẩm Miên làm việc ở nhà ăn, dùng lý do này để thoái thác.
Về điểm này, ý tưởng của ông ngoại Lục cùng Thẩm Miên vừa lúc nhất trí. Rất nhiều người chính là chê ngươi nghèo, sợ ngươi giàu.
Đảo mắt hai ngày đã qua đi, Thẩm Miên đi sớm về trễ vội vàng kiếm tiền, hai cô cháu Chu Lan Phương vội vàng xem TV, cũng không quá chú ý đến cô.
Hôm nay, Chu Lan Phương từ sáng sớm đã nấu xong cơm sáng, khi ăn cơm, Thẩm Miên thuận miệng đề ra việc giáo viên muốn phụ huynh đến trường học, Chu Lan Phương vừa nghe, lập tức liền ném chén đũa thật mạnh lên trên bàn. “Ta không bỏ được mặt mũi” Nhìn thoáng qua Thẩm Kiến Hoa, “Muốn đi ngươi đi đi”
Đứa con hoang kia học tập kém cỏi như vậy, giáo viên bảo cô mời phụ huynh đến, tám phần là đi thuyết giáo.
Ở trước mặt nhiều người như vậy, cô biết che mặt vào chỗ nào?
“Không đi liền không đi, nói lời này làm gì?” Thẩm Kiến Hoa không hài lòng với thái độ của Chu Lan Phương.
Chu Lan Phương hừ lạnh một tiếng, “Ta vẫn luôn nói chuyện như vậy đấy, ngươi lại không phải không biết”
Thẩm Kiến Hoa thở dài một hơi, “Miên, mẹ con không đi ta đi, con đừng lo lắng”
Hắn cũng biết đi trường học, tám phần là không có chuyện tốt gì, nhưng nếu giáo viên bảo phụ huynh đi, hắn cùng Chu Lan Phương tổng không thể không một ai ra mặt.
Thẩm Miên chớp chớp mắt, chẳng những không vì thái độ của Chu Lan Phương mà hờn dỗi, ngược lại còn có ý tốt mà nhắc nhở cô, “Mẹ, hôm nay chính là ngày Tư Vũ lấy phần thưởng tiến bộ, mẹ không tính toán đi nhìn một cái sao?”
Chu Tư Vũ: “......”
Cô âm thầm trừng mắt nhìn Thẩm Miên một cái, lời này vốn dĩ cô tính toán chính mình nói với cô ruột. Thẩm Miên lại đi đoạt lời kịch của cô.
“Ai nha! Ngươi nhìn ta này, thế nhưng lại quên mất việc này” Thái độ Chu Lan Phương biến đổi nhanh như lật trang sách, vui vẻ vỗ đùi, “Tư Vũ, đợi lát nữa cô đi cùng cháu”
“Vâng”
Chu Tư Vũ đắc ý giơ giơ cằm về phía Thẩm Miên, nhìn xem, chỉ có cô mới có thể mang vinh quang về cho nhà.
“Đợi lát nữa cơm nước xong, cả nhà chúng ta cùng đi”
Thẩm Kiến Hoa cảm thấy thái độ của Chu Lan Phương biến hóa quá rõ ràng, nhưng thấy Thẩm Miên không so đo, hắn cũng không lên tiếng, nói tóm lại, Chu Tư Vũ lấy được phần thưởng, hắn vẫn là thật cao hứng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận