Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 211: La lối khóc lóc

Chương 211: La lối khóc lócChương 211: La lối khóc lóc
Thầy Hồ vẫn luôn nghe mấy người đối thoại, rốt cuộc không nhịn nổi nữa, sắc mặt đen như sắt, “Các người đang nghỉ ngờ năng lực giám thị của tôi sao?”
Hắn là giáo viên giám thị, nói học sinh gian lận, chẳng phải là nói hắn giám thị không tốt sao?
Việc này kêu hắn làm sao mà nhẫn nhịn được?
Hắn mặt âm trầm nói, “Tôi lúc ấy đứng ở bên cạnh Thẩm Miên thời gian dài nhất, tôi dám cam đoan, em ấy không có gian lận, các người nếu muốn kiểm tra lại em ấy, chính là vũ nhục đối với tôi.”
Nghe vậy, Trần Kiệt cũng nói: “Trước khi thi, chúng ta cũng chưa từng được nhìn thấy đề thi, các em nói thầy trộm cho em ấy xem đề trước, cái lập luận này căn bản không thành lập.”
Nếu thật xem được đề, hắn cũng sẽ cho tất cả các học sinh đều xem, chỉ một học sinh thi tốt thì có tác dụng gì đâu?
Triệu Hân Lan nóng nảy, “Nhưng Thẩm Miên căn bản không có khả năng thi tốt như vậy”
Hiệu trưởng trầm mặc một lúc lâu, sắc mặt tức khắc trầm xuống, “Được rồi, lần trước cũng là các em, không chăm chỉ học tập, luôn chế tạo lời đồn, lần sau nếu còn như vậy, trường sẽ gọi phụ huynh tới, trường học không chào đón học sinh như vậy”
Thẩm Miên là học sinh được Hạ Nam đặc biệt giúp đỡ, kết quả thi tốt, trên mặt hắn càng có ánh sáng, về sau ở trước mặt Hạ Nam cũng có thể diện, nhưng mấy học sinh này khen ngược, ba lần bốn lượt tìm phiền toái.
Còn chuyên môn nhằm vào Thẩm Miên.
Đừng nói Thẩm Miên không gian lận, dù thực sự có gian lận, xem ở mặt mũi của Hạ Nam, hắn cũng không thể khai trừ Thẩm Miên.
Nói trắng ra là, hiện tại, Thẩm Miên đã không còn là một học sinh đơn giản như vậy.
Hắn còn trông cậy vào người ta năm sau lại tiếp tục giúp đỡ học sinh trong trường.
Ba người Vương Lăng Lăng mặt xám như tro tàn, hoàn toàn không nghĩ tới, hiệu trưởng lại thiên vị Thẩm Miên như vậy, mắt thấy nói thêm nữa cũng vô dụng, ba người xám xịt ra khỏi văn phòng.
Lý Thu Mai rất tức, nhưng lại cảm thấy may mắn vì chính mình lần này đã vững vàng.
Mắt thấy sự tình Thẩm Miên gian lận sắp được cho qua, Chu Lan Phương nóng nảy, bắt đầu la lối khóc lóc.
“Hiệu trưởng, thầy bị làm sao vậy? Việc Thẩm Miên gian lận, đều là sự thật, tôi có thể làm chứng, phần thưởng tiến bộ rõ ràng là của Tư Vũ, thầy vì sao muốn bao che cho nó?”
Chu Lan Phương đã sớm nghĩ kỹ rồi, Thẩm Miên bị khai trừ, danh ngạch giúp đỡ lại trở về trên người Chu Tư Vũ, chẳng những có thể tiết kiệm được một khoản học phí, sang năm Thẩm Miên đi làm còn có thể kiếm một số tiên trở vê.
Hiện tại lại nói Thẩm Miên không gian lận, cô nơi nào có thể nhẫn?
Thẩm Miên cười lạnh một tiếng, mẹ cô vì không cho cô đi học, đây là làm bất cứ giá nào sao?
Chu Tư Vũ không ngăn cản Chu Lan Phương, là tính toán buông tay đi?
Nghĩ vậy, thần sắc cô biến đổi, ủy khuất bài trừ vài giọt nước mắt, “Mẹ, con không gian lận, mẹ không vui sao?”
“Ta vui vẻ cái rắm” Chu Lan Phương kích động đến mức bọt nước miếng đều phun ra thật xa.
Lời này vừa ra, ánh mắt giáo viên cùng hiệu trưởng nhìn Chu Lan Phương đều không quá đúng.
“Đồng chí Chu, cô nói gì vậy?” Thần sắc Hiệu trưởng không vui, “Thẩm Miên là con gái cô, em ấy không gian lận, cô là mẹ không phải nên vui vẻ mới đúng sao?”
Nào có người mẹ nào lại ngóng trông đứa trẻ gian lận đâu?
“Hiệu trưởng, tôi nói nó gian lận, nó liền gian lận” Chu Lan Phương hạ quyết tâm, muốn đòi phần thưởng tiến bộ về cho Chu Tư Vũ, cô cũng mặc kệ mặt mũi, “Hiệu trưởng, các người chạy nhanh lấy tiền về, sửa danh ngạch phần thưởng tiến bộ sang cho Tư Vũ, đây là của Tư Vũ”
Lời nói đều đã thả ra trong thôn, không đòi về cho Tư Vũ, không chỉ Tư Vũ mất mặt, mà chính cô cũng không có mặt mũi.
Đây là lần thứ hai Chu Lan Phương nói sửa lại danh ngạch phần thưởng tiến bộ sang cho Chu Tư Vũ,
Bạn cần đăng nhập để bình luận