Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 216: Đừng nói đi ra ngoài

Chương 216: Đừng nói đi ra ngoàiChương 216: Đừng nói đi ra ngoài
Thẩm Miên nghe thấy nhà chính an tĩnh lại, có chút kỳ quái, cửa mở liền thấy Chu Lan Phương cùng Thẩm Kiến Hoa giống như không có việc gì, đi phòng bếp nấu cơm.
Trong phòng bếp truyền ra mùi thịt khô, cô càng thêm ngoài ý muốn, đây là ngày gì, hai người còn nấu một bữa tiệc lớn, là muốn ăn bữa cơm tan vỡ sao?
Mang theo nghi hoặc, Thẩm Miên lại về tới phòng, thấy Chu Tư Vũ vẫn còn vùi đầu khóc lớn, cô nhíu mày, “Ba mẹ đều đã đi nấu cơm, em có khóc bọn họ cũng không nghe được”
Nói thật, tiếng khóc của Chu Tư Vũ quá làm ra vẻ, giống làm nũng, cô nghe mà nổi lên một thân da gà.
Chu Tư Vũ ở trước mặt nam nhân là biết làm nũng nhất, kiếp trước cũng là như thế này, có một chút việc, liền đi đến trước mặt Cố Kiến Bân khóc lóc kể lể, cố tình nam nhân lại thích bộ dáng này của cô.
Chỉ cần Chu Tư Vũ vừa khóc, Cố Kiến Bân liền đối với cô không có biện pháp.
Quả nhiên, Chu Tư Vũ nghe được lời này, tiếng khóc lập tức ngừng, thấy bên ngoài xác thật đã an tĩnh, cô nhấc đầu lên, hung tợn trừng mắt với Thẩm Miên. “Chị đã sớm biết, phần thưởng tiến bộ là của chị đúng không?”
Có thể thi được bao nhiêu điểm, trong lòng thí sinh đều có thể tự tính được, bằng không cô cũng sẽ không cảm thấy chính mình có thể lấy được phần thưởng tiến bộ.
Thẩm Miên thi tốt, lại cố ý gạt không nói, căn bản chính là vì chờ xem chê cười của cô.
Thấy đôi mắt cô khóc sưng đỏ, Thẩm Miên biết, Chu Tư Vũ lần này là khóc thật, “Chị không có năng lực biết trước”
Cô xác thật có tin tưởng có thể bắt được phần thưởng tiến bộ, nhưng cô cũng không có nắm chắc giống như Chu Tư Vũ, càng sẽ không đi rêu rao như vậy, trước khi công bố ra kết quả, đều sẽ có biến cố.
Trong trường học có hơn 50 học sinh, không chỉ có hai cô thông minh.
“Chị chính là đã sớm biết” Chu Tư Vũ cắn răng, oán hận nói, “thầy Trần giúp chị gian lận, phần thưởng tiến bộ cũng là thầy ấy giúp chị tranh thủ.”
Lý Thu Mai chán ghét Thẩm Miên như vậy, nếu không có Trần Kiệt trộn lẫn, Thẩm Miên không có khả năng bắt được phần thưởng tiến bộ.
Đến bây giờ, Chu Tư Vũ vẫn không tin, dựa vào bản thân Thẩm Miên, sẽ lập tức tiến bộ nhiều như vậy.
“Thì như thế nào?” Thẩm Miên cười lạnh một tiếng, “dù cho chị đã sớm biết, đây cũng là chị dựa vào thực lực của chính mình tranh thủ tới.”
Chu Tư Vũ: “......”
Cô bị Thẩm Miên đổ cho á khẩu không trả lời được, cuối cùng tức đến lại vùi đầu vào trong ổ chăn khóc lên, khóc đến nổi nóng, chân còn đá loạn bên cạnh giường.
Giữa trưa ăn cơm, cô cũng không đi ra ngoài ăn, Chu Lan Phương gắp vài miếng thịt khô đặt ở trong chén, đưa đến trong phòng cho cô ăn, sợ cô bị đói.
Thẩm Kiến Hoa sợ Thẩm Miên cảm thấy bọn họ bất công, cũng vội vàng gắp thịt khô cho vào trong chén Thẩm Miên, cười nói, “Miên, con cũng ăn nhiều thịt một chút”
Thẩm Miên nhìn thịt trong chén, như suy tư gì, ba cô cũng không phải là người tri kỷ như vậy.
Vừa rồi cãi nhau lớn như vậy, hiện tại thế nhưng lại nấu thịt, còn đối xử tốt với cô như vậy, trực giác nói cho cô đợi lát nữa Thẩm Kiến Hoa khả năng sẽ nói cái gì đó với cô.
Quả nhiên, ăn cơm đến một nửa, Thẩm Kiến Hoa liền thử thăm dò mở miệng, “Miên, ba có chuyện muốn thương lượng với con một chút”
“Ba, có cái gì, ba cứ nói thẳng đi”
Động tác ăn cơm của Thẩm Miên không ngừng lại, tựa hồ đã sớm làm tốt chuẩn bị tâm lý. Thẩm Kiến Hoa bị bộ dáng đạm nhiên này của cô, làm cho có chút xấu hổ, tựa hồ không biết nên mở miệng như thế nào, do do dự dự một hồi lâu, Chu Lan Phương cũng chờ không nổi mà tức giận lên, hắn mới ra tiếng.
“Miên, chuyện con nhận được phần thưởng tiến bộ, có thể đừng nói ra ngoài hay không?”
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận