Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 220: Hạ Nam đem cô đương con gái

Chương 220: Hạ Nam đem cô đương con gáiChương 220: Hạ Nam đem cô đương con gái
Chào tạm biệt Lý Xuân Hoa xong, Thẩm Miên đứng ở giao lộ suy tư một hồi, cô không về nhà, mà đi ra bên ngoài thôn.
Vừa rồi Lý Xuân Hoa nói, anh Hạ vừa mới di không lâu, rõ ràng ô tô lái rất nhanh, nhưng cũng không biết vì sao, cô tổng cảm thấy Hạ Nam không đi bao xa.
Bên ngoài thôn có một mảnh rừng cây nhỏ, mùa hè, lá cây tươi tốt, mùa đông lại chỉ còn thân cây, cô loáng thoáng nhìn thấy ở chỗ chuyển của giao lộ phía trước, giống như có một chiếc ô tô đang đỗ.
Trong lòng vui vẻ, cô chạy chậm qua, khi khoảng cách kéo gần, liền thấy Hạ Nam đang ngồi ở vị trí điều khiển xem báo chí, tựa hồ nghe thấy động tĩnh, hắn nghiêng đầu nhìn thoáng qua, sau đó mở cửa xe, bước xuống.
Thẩm Miên chạy có chút thở gấp, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, đôi mắt lại đặc biệt sáng.
“Anh Hạ, anh thật đúng là chưa đi!”
“Đợi lát nữa sẽ đi” đáy mắt Hạ Nam hiện lên một tia cười, hắn cũng chỉ là ôm thái độ thử xem xem, không nghĩ tới cô gái nhỏ này thật đúng là đuổi theo ra đây.
Quả nhiên thông minh như con hồ ly nhỏ. Hắn biết cô se ra tới sao? Đây là chỉ số thông minh gì!
Khiếp sợ rất nhiều, Thẩm Miên không quên chính sự, “Cảm ơn anh đã cho em quần áo và giày.
Hạ Nam nhàn nhạt “ ân ' một tiếng, ánh mắt dừng ở trên chân cô, “Vì sao không đeo giày mới?”
Cô đang đeo giày bông, nhưng đã cũ đến lộ hết lông, vừa thấy liền biết là khó giữ được ấm, nhưng cô gái nhỏ thực sự yêu sạch sẽ, giày trắng tỉnh, không giống những đứa trẻ khác, hôi đen.
Trên điểm này, hắn thực vừa lòng.
Thẩm Miên đỏ mặt lên, có chút hơi xấu hổ nheo mắt cười, “Ngày mai mùng một tết sẽ đeo.”
Cô không biết tại sao Hạ Nam đối đãi với cô như vậy, nhưng đây là ý tưởng chân thật nhất trong nội tâm của cô.
Có lễ là bởi vì, thân thể này vẫn là đứa trẻ mười mấy tuổi, trong đầu, nhiều ít vẫn tôn một chút ý tưởng ăn tết mới mặc quần áo mới.
Khóe miệng Hạ Nam hơi hơi giơ lên một chút, quả nhiên vẫn là một đứa trẻ.
“Đã xem sách tiếng anh chưa? Có chỗ nào không hiểu hay không”
Thẩm Miên: “......”
Nói xong chuyện quần áo giày, lại nói đến học tập, anh Hạ Nam đây là coi cô như con gái mà nuôi sao? Cô coi Lục Tư Viễn như con trai, hiện tại báo ứng tới thật mau, Hạ Nam coi cô như con gái.
Ai......
Cô yên lặng ai thán một tiếng, lại không dám ở trước mặt Hạ Nam giả làm người lớn, chỉ có thể tận lực đem vấn đề nói nhẹ đi một ít.
“Có một ít vấn đề không quá hiểu”
“bi lấy sách lại đây”
Ngữ khí hắn khựng lại, lại bổ sung một câu, “Lấy cả cặp sách tới luôn”
"
Thẩm Miên hơi hơi sửng sốt, lấy sách và cặp sách, đây là muốn dạy cô tiếng Anh sao?
Cô vẫn luôn cho rằng, lần trước anh Hạ chỉ thuận miệng nói vậy thôi.
Nghĩ nghĩ, cô uyển chuyển cự tuyệt, “anh Hạ, em chỉ không hiểu một ít, cũng không phải quá nhiều, anh trước cứ vội chuyện của anh đi! Có thời gian lại dạy em sau.”
“Tất niên 30, vội cái gì? Hạ Nam hơi hơi nhướng mày.
Thẩm Miên: “......”
Bị Hạ Nam nhìn, cô chỉ cảm thấy áp lực lớn như núi, ngoan ngoãn trở về nhà, cầm sách tiếng anh cùng cặp sách tới.
Cũng may, người trong thôn, đều đã chạy đến nhà họ Trương xem TV cũng không có ai phát hiện ra cô.
Khi cô xem sách tiếng anh, đều đã đánh dấu ở những vị trí không hiểu lắm, tính toán chờ khai giảng sẽ đi hỏi giáo viên tiếng Anh, giờ phút này Hạ Nam thật sự nguyện ý dạy cô, cô cũng không khách khí, mở ra nói cho Hạ Nam, cô không quen biết, không hiểu cách phát âm.
Lật xem sách tiếng anh một hồi, đôi mắt Hạ Nam hơi hơi nhíu lại, hắn cho rằng Thẩm Miên ít nhất có 70% địa phương không hiểu, nhưng thực tế lại hoàn toàn tương phản.
Bạn cần đăng nhập để bình luận