Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 222: Cùng đậu giá giống

Chương 222: Cùng đậu giá giốngChương 222: Cùng đậu giá giống
nhau khô quắt dáng người
Hạ Nam không chút khách khí ' ân một tiếng, câu cảm ơn này của cô hắn xứng đáng được nhận.
Nghĩ đến điều gì, hắn hỏi, “Gần đây em thường xuyên cùng Lục Tư Viễn đi vào trong thành phố sao?”
“À2”
Đề tài nhảy hơi xa, Thẩm Miên sửng sốt một chút mới phản ứng lại đây.
Do dự hai giây, cô vẫn quyết định nói ra sự tình cô cùng Lục Tư Viễn làm buôn bán.
“Em cùng Lục Tư Viễn kết phường ở trong thành phố bán một ít nông sản phẩm”
Nghĩ nghĩ, cô lại bổ sung, “Tuy rằng kiếm không được nhiều tiền lắm, nhưng bán đến khai giảng, hẳn là có thể tồn đủ tiền học phí cùng tiền sinh hoạt cao trung của em”
Dựa theo tiến độ kiếm tiền này, khả năng còn dùng không hết.
Trong khoảng thời gian này, cô và Lục Tư Viễn cái gì cũng bán, có đôi khi Lục Tư Viễn sau khi đưa cô đến trong thành phố còn trở về kéo thêm một chuyến.
Hai người đã kiếm được 300 đồng tiền.
Sở dĩ cô nói với Hạ Nam việc này, cũng là muốn uyen chuyển một ít nói cho hắn, không cần tiếp tục giúp đỡ cô.
Cô đã thoát khỏi nghèo khó.
Đáy mắt Hạ Nam hiện lên một tia ý cười không dễ phát hiện, Thẩm Miên khả năng chính mình cũng không biết, mỗi lần nhắc tới tiền, đôi mắt của cô đều đặc biệt sáng.
Không nghĩ tới, cũng là một con tiểu hồ ly tham tiền.
Đột nhiên, lời Lý Càng nói hiện ra trong óc một chút, ý cười trong mắt hắn biến mất, mày hơi hơi nhăn.
Trầm giọng nhắc nhở, “Làm buôn bán kiếm chút tiền sinh hoạt không tồi, nhưng không cần yêu sớm”
Nói thẳng không cần yêu sớm quá nghiêm khắc, nên hắn trước khen một câu để giảm bớt.
(423237
Thẩm Miên mơ hồ, trên đầu xuất hiện một dấu chấm hỏi to đùng.
Câu nói phía trước cô có thể lý giải, nhưng câu nói phía sau sao lại xả đến việc yêu sớm rồi?
Nghĩ tới nghĩ lui, cô càng thêm xác định, Hạ Nam đây là coi cô như con gái.
Lời này còn không phải là ba sợ con gái bị sói ngậm đi mới nói sao?
“Anh Hạ, em và Lục Tư Viễn là bạn bè đơn thuần, hai chúng em đều còn nhỏ, không có ý tưởng gì khác, chỉ là đơn thuần muốn kiếm tiền. Hắn muốn kiếm tiền cho ông ngoại hắn xem bệnh, còn em thì muốn kiếm tiền học phí cùng tiền sinh hoạt”
Sợ hắn không tin, cô sốt ruột, trong miệng nhảy ra một câu, “Lục Tư Viễn vẫn là một đứa trẻ, còn chưa phát dục xong.”
Lời vừa ra khỏi miệng, mới phản ứng ra là chính mình đã nói cái gì, cô xấu hổ hận không thể cắn rớt đầu lưỡi của chính mình.
Quả nhiên.
Sắc mặt Hạ Nam tối sầm.
Còn chưa có phát dục xong?
Nhìn thoáng qua dáng người khô quắt như cây đậu giá của cô, sắc mặt hắn hòa hoãn hơn một ít.
Lý Càng thật là đã suy nghĩ quá nhiều.
Thẩm Miên: “......”
Cô xấu hổ đứng đó, cơ bắp cả người đều cứng đờ.
“Hạ, anh Hạ, em, em......”
Em nửa ngày, cô cũng không nghĩ được cái cớ nào thích hợp.
Thấy cô vội đến cái trán đều ra mồ hôi, đôi môi mỏng của Hạ Nam nhấp một chút, ánh mắt thâm xuống. Trước mắt hắn không phải là binh lính cấp dưới, mà là một cô gái nhỏ.
Nói lời quá nghiêm khắc, sẽ dọa cô khóc.
Cô biết không có thể yêu sớm là được rồi.
Lại tram mặc hai giây, hắn cảm thấy hẳn là giống như dạy binh lính, cần nghiêm khắc, cũng cần phải dạy bọn họ một ít cách sinh tồn cơ bản.
“Các em có thể làm buôn bán, nhưng không cần quá rêu rao.”
Hắn biết cô sợ hắn, cố ý nói mềm giọng đi, nhưng ngữ khí ra khỏi miệng lại có chút đông cứng.
Sau khi nói xong, còn hơi hơi nhăn mày một chút, nói như vậy thật sự quá xa cách.
Khóe miệng Thẩm Miên giật giật, một bộ hành vi điển hình của người chal
Sau khi dặn dò con gái không cần yêu sớm xong, lại quay ra dạy con gái xã hội hiểm ác.
Hắn tuy rằng không nhắc nhở quá rõ ràng, nhưng cô hiểu ý tứ của hắn.
Người xấu khi nào cũng có, nếu người khác biết cô cùng Lục Tư Viễn kiếm nhiều tiền như vậy, một ít người lòng mang quỷ thai, sẽ định bọn họ thành mục tiêu.
Rốt cuộc cướp bóc trẻ em, so với cướp bóc người lớn sẽ dễ dàng đắc thủ hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận