Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chuong 234: Nhin thau

Chuong 234: Nhin thauChuong 234: Nhin thau
Thẩm Miên hơi hơi nhấp môi, nhìn gương mặt tươi cười của Từ Hải Dương, trong lòng dâng lên một cỗ cảm giác quái dị.
Không chờ cô nói chuyện, Từ Hải Dương lại nói, “Thật trùng hợp! Anh vừa rồi thấy bóng dáng em liền cảm thấy có chút quen thuộc, không nghĩ tới gần thật đúng là em, em mỗi ngày đều đi bộ đi học sao? Sao mỗi lần gặp em, cũng không thấy em đạp xe”
“Không phải, lốp xe đạp hôm nay không có hơi, nên tôi mới đi bộ.”
Cảm thấy sự nhiệt tình của Từ Hải Dương có chút kỳ lạ, Thẩm Miên theo bản năng không nghĩ nói cho hắn biết quá nhiều.
“Lên xe đi, anh vừa lúc cũng đi lên trấn trên, anh thuận đường chở em một đoạn!”
“Không cần, tôi đã sắp tới rồi” Biết rõ cách làm người của Từ Hải Dương, cô cũng không muốn nhiều lời với hắn, nhấc chân liền đi.
Ánh mắt Từ Hải Dương chợt lóe, đẩy xe đạp đuổi theo.
“Có phải em sợ anh hay không? Vì sao mỗi lần đều không muốn ngồi xe đạp của anh? Anh đưa em đi học không phải nhanh hơn một chút sao?”
“Chúng ta không thân” Thẩm Miên không chút khách khí phủi sạch quan hệ. Từ Hải Dương căn bản không phải người tốt bụng như vậy, nhưng mỗi lần nhìn thấy cô, đều có chút nhiệt tình quá mức, làm người buộc lòng phải phỏng đoán những mặt khác.
“Em ngồi hai lần không phải là sẽ quen thuộc sao?” Từ Hải Dương duỗi tay kéo cặp sách Thẩm Miên, “Em cõng lâu mệt mỏi, tới đây, để lên xe đạp của anh này”
“Anh làm cái gì vậy?”
Vẻ mặt Thẩm Miên cảnh giác, tránh thoát cái tay chộp đến của hắn, sắc mặt nháy mắt lạnh xuống dưới.
Không nghĩ tới phản ứng của cô lại lớn như vậy, Từ Hải Dương sửng sốt một chút, chạy nhanh cười giải thích, “Em đừng hiểu lầm, anh chỉ muốn giúp em cầm cặp sách.”
Cô gái nhỏ này như con nhím, thật đúng là khó chơi.
Đổi lại là cô gái nhỏ khác, sẽ cầu mà không được ngồi xe đạp của hắn đi?
Tính tình quật cường đúng không?
Hắn chính là thích như vậy, càng khó, hắn càng có dục vọng chỉnh phục.
Hắn cũng không tin, hắn không trị được một cô gái nhỏ.
“Tôi nói chúng ta không thân, anh đừng có động thủ động cước” Thẩm Miên trực tiếp cảnh cáo.
Tuy rằng cô không biết Từ Hải Dương vì sao lại đối với cô nhiệt tình như vậy, nhưng trực giác khiến cô cảm thấy đây tuyệt đối không phải chuyện tốt gì.
Từ Hải Dương chính là một tên lưu manh, nhất định là đang đánh chủ ý xấu gì đó.
Đối đãi với người như vậy, thái độ phải cường ngạnh, hắn mới kiêng kị.
Không thể ỡm ờ, sẽ cổ vũ lòng muông dạ thú của đối phương.
Thấy Thẩm Miên kháng cự như vậy, Từ Hải Dương thu liễm một ít, không duỗi tay ra nữa, nhưng vẫn luôn đẩy xe đạp đi ở bên cạnh Thẩm Miên.
“Miên, chúng ta cũng đã gặp qua vài lần, tuy rằng không tính là quen thuộc, nhưng cũng coi như là có nhận thức đi! Anh cũng không gạt em, anh đối với em có ấn tượng khá tốt, muốn kết giao với em. Nếu em không muốn ngồi xe đạp, ngày mai anh đi bộ tới đưa em đi học được không?”
“Tôi còn là một đứa trẻ, không kết giao bạn bè ngoài xã hội.”
Thẩm Miên trực tiếp cự tuyệt.
Cô hiện tại cơ bản đã thực xác định, Từ Hải Dương đối với cô có ý tưởng không lành mạnh.
Lần trước trên nửa đường đi thi gặp được bà mối Lý, không chuẩn cũng là hắn thiết kế.
Mục đích chính là vì tiếp cận cô.
Chắc là trả thù cô vì sự tình Nhị Ni.
Thẩm Miên rất nhanh phân tích ra manh mối.
Cũng càng thêm cảnh giác hơn.
“Miên, em đối với anh có phải có hiểu lầm gì không?” Kiên nhẫn của Từ Hải Dương dần dần giảm bớt, tươi cười trên mặt cũng phai nhạt vài phần.
Hắn nghĩ không ra vì sao Thẩm Miên lại kháng cự hắn như vậy.
Hắn tự nhận là ở trước mặt Thẩm Miên vẫn luôn giữ hình tượng rất tốt.
Thẩm Miên không nói lời nào, bước chân đi nhanh, vì tránh khỏi Từ Hải Dương, cô khi đi đường rễ trái rễ phải.
“Miên, em trước đừng có gấp, chúng ta tâm sự chút đi” Từ Hải Dương ngừng xe đạp ở ven đường, bước nhanh đuổi theo Thẩm Miên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận