Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 235: Thổ lộ

Chương 235: Thổ lộChương 235: Thổ lộ
Thẩm Miên chẳng những không dừng lại, còn nâng chân nhỏ lên bỏ chạy, nhưng cô sao có thể chạy nhanh hơn Từ Hải Dương?
Còn chưa chạy được mấy bước, đã bị hắn bắt được cặp sách.
“Anh chỉ muốn cùng em nói hai câu, em chạy cái gì?”
“Anh muốn nói cái gì?” Chạy không thoát, Thẩm Miên đơn giản cũng không chạy nữa, “Trước buông cặp sách của tôi ra”
“Em đáp ứng anh là sẽ không chạy đã.”
“Không chạy” Thẩm Miên đặc biệt sảng khoái.
Từ Hải Dương: “......”
Hắn bị Thẩm Miên chỉnh có chút không biết làm Sao.
Cô gái nhỏ này biến sắc mặt cũng quá nhanh.
Thấy cô không giống như là nói dối, hắn sau đó mới buông tay ra.
Mềm không được, Từ Hải Dương tính toán đổi phương án khác, trực tiếp hơn.
“Miên, kỳ thật anh cũng không gạt em, sự tình lần trước cùng với Nhị Ni, dù cho em không phá hư, anh cũng sẽ không tiến tới với Nhị Ni”
Hắn nhìn chằm chằm Thẩm Miên, tình cảm ái mo trong đáy mắt không chút nào che giấu, “Kỳ thật anh đối với em là nhất kiến chung tình, lần thứ hai tái kiến em, anh liền càng thích em hơn. Đương nhiên, anh cũng không yêu cầu em hiện tại liền lập tức đáp ứng anh, nhưng cho anh một cơ hội, để chúng ta làm lên từ bạn, chậm rãi ở chung một chút thử xem, em cảm thấy thế nào?”
Thẩm Miên một trận ghê tởm.
Phỏng đoán được đến chứng thực, cô thật sự bị lời Từ Hải Dương nói làm cho ghê tởm.
Sắc mặt cũng nháy mắt lạnh hơn.
“Từ Hải Dương, tôi mới mười sáu tuổi, còn chưa có thành niên, là một đứa trẻ, anh nói những lời này với một đứa trẻ, anh cảm thấy thích hợp sao?”
“Mười sáu tuổi không nhỏ, có người mười sáu tuổi đã làm mẹ.” Từ Hải Dương nói.
Thẩm Miên càng thêm ghê tởm.
“Anh tốt nhất đừng lại đến tìm tôi, bằng không tôi sẽ báo nguy, nói anh quấy rầy học sinh”
“Miên, anh chỉ là thích em, anh cũng không làm sự tình øì quá mức, em có báo nguy cũng vô dụng” Từ Hải Dương một chút đều không sợ hãi, hắn cảm thấy Thẩm Miên chỉ hù dọa hắn mà thôi.
Nghĩ đến các cô gái đều thích được dỗ dành, hắn từ trong túi móc ra một cái khăn tay, “Cái này tặng cho em.”
Nhìn thấy chiếc khăn tay màu hồng nhạt, ánh mắt Thẩm Miên tức khắc co rụt lại, màu giống hệt cái của Chu Tư Vũ.
Là trùng hợp sao?
Thấy Thẩm Miên nhìn chằm chằm khăn tay, Từ Hải Dương cho rằng Thẩm Miên động tâm, khóe miệng gợi lên một tia tươi cười đắc ý.
“Nếu em thích, về sau anh lại đưa thêm một cái cho em, anh còn có thể tặng hương chỉ cho em, em chỉ cần đáp ứng làm bạn gái anh, mấy vật nhỏ này tùy tiện dùng. Anh ngẫu nhiên còn có thể mua quần áo mới cho em mặc”
Từ Hải Dương ham ăn biếng làm, ngày thường trên tay cũng không có tiền.
Hắn sợ Thẩm Miên trực tiếp đòi quần áo mới, cho nên cũng không dám nói quá vẹn toàn.
Thẩm Miên không phản ứng hắn, mà là hỏi một câu, “Anh có phải cũng đã từng tặng khăn tay này cho người khác hay không?”
Ánh mắt Từ Hải Dương chợt lóe, cô gái nhỏ còn rất thông minh.
“Không có, anh sao có thể tùy tiện tặng người khác khăn tay?”
Thẩm Miên đã sớm biết hắn sẽ không nói thật, miệng nhấp một cái, xoay người rời đi, Từ Hải Dương trực tiếp vòng đến phía trước ngăn cô lại.
“Miên, em nhận khăn tay này anh sẽ cho em đi”
“Tôi không cần” Thẩm Miên không ngốc, nhận khăn tay của Từ Hải Dương, liên càng không ném được hắn, về sau không biết hắn còn bố trí cô như thế nào đâu.
“Em không nhận anh không cho em đi.”
Nói xong, hắn cam khăn tay mạnh mẽ nhét vào trong túi Thẩm Miên.
Thẩm Miên theo bản năng giãy giụa.
“Buông bạn ấy ra”
Lục Tư Viễn đạp xe ở xa xa liền thấy được một màn này, người còn chưa có tới, đã hét lớn một tiếng.
Từ Hải Dương bị âm thanh âm thình lình vang lên làm cho hoảng sợ, quay đầu liền thấy Lục Tư Viễn đang đạp xe đến bốc khói.
Hắn cắn răng một cái, mắng một câu, “Con mẹ nó, lại là tên chó đẻ này”
Bạn cần đăng nhập để bình luận