Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 239: Chu Tư Vũ bị đánh

Chương 239: Chu Tư Vũ bị đánhChương 239: Chu Tư Vũ bị đánh
Thẩm Miên vốn tưởng rằng, dựa theo tính tình của Từ Hải Dương, rất nhanh liền sẽ tìm cô gây phiền toái, nhưng liên tiếp qua vài ngày, một chút động tĩnh cũng không có.
Nhưng cô cũng không dám thả lỏng cảnh giác, mỗi lần đều cùng đi học, cùng tan học với Lục Tư Viễn.
Từ Hải Dương bị đánh, khẳng định không dễ dàng cam chịu như vậy, không chuẩn có khi đang nghẹn ý đồ xấu gì, tâm phòng người không thể không có.
Mấy ngày nay, Chu Tư Vũ cũng không quá yên ổn, cô vài lần tìm cách gạt Thẩm Miên, kết quả một câu cũng không gạt được.
Thẳng đến thứ năm, tan học, Từ Hải Dương mang theo một nam nhân tên Cẩu Tử ngăn cô lại, nói cô chỉ nhận đồ không làm việc, muốn giáo huấn cô.
Chu Tư Vũ bị dọa đến chân đều mềm nhũn, “Anh Hải Dương, em không có không làm! Anh bảo em tách chị cùng Lục Tư Viễn ra, ngày đó em không phải cũng tách bọn họ ra sao?”
Về phần sau đó đã xảy ra chuyện gì, cũng không ởỞ trong phạm vi cô khống chế nha.
“Mày còn dám đề cập đến ngày đó?” Từ Hải Dương tức giận, tát một cái vào trên mặt Chu Tư Vũ, nửa bên mặt cô nháy mắt sưng lên.
Chu Tư Vũ bụm mặt, nhưng không dám khóc thành tiếng, “Anh Hải Dương, anh đừng đánh em, anh còn cần em hỗ trợ cái gì anh cứ nói thẳng, em khẳng định sẽ giúp, em cũng không cần đồ, em sẽ trả lại cho anh”
Cô lấy hương chỉ, khăn tay ra tới, lại bị Từ Hải Dương trực tiếp hất xuống mặt đất.
“Ông đây lấy về có cái rắm dùng”
Nếu chưa dùng, hắn còn có thể lấy ra dỗ các cô gái nhỏ, đã dùng qua thì khác gì rác rưởi?
Nhưng mấy câu trước đó Chu Tư Vũ nói, lại trúng tâm ý của hắn.
“Thứ bảy em hẹn Thẩm Miên ra ngoài, đến rừng cây bên ngoài thôn các em, sự tình làm tốt, anh sẽ không so đo chuyện trước đây, còn cho em thêm một hộp hương chỉ”
Khi Từ Hải Dương nói chuyện, tay nhẹ nhàng vỗ hai cái trên mặt Chu Tư Vũ, ý tứ cảnh cáo vô cùng rõ ràng.
Chu Tư Vũ: “......”
Lừa Thẩm Miên ra ngoài, nghe là rất đơn giản, nhưng hiện tại Thẩm Miên tỉnh như con khỉ, cô căn bản không lừa được.
Đến lúc đó người khổ vẫn là cô.
Suy nghĩ một chút, ánh mắt Chu Tư Vũ sáng lên, lấy lòng nói: “Anh Hải Dương, không cần em lừa chị đi ra ngoài, thứ bảy, chủ nhật chị deu đi Mã Thụ Truân giúp người khác làm việc, buổi sáng đi ra ngoài, buổi chiều trở về, các anh chỉ cần chờ ở nơi đó là được”
Cứ như vậy, dù cho Thẩm Miên có chuyện gì, cô cũng có thể phủi sạch quan hệ.
“Thứ bảy, chủ nhật đều đi làm việc?”
Sắc mặt Từ Hải Dương biến đổi.
“Đúng vậy” Chu Tư Vũ che lại bên mặt bị đánh, gật đầu, “Từ năm trước đã bắt đầu làm việc ở bên kia”
Bang.
Chu Tư Vũ vừa dứt lời, bên mặt kia của cô lại bị Từ Hải Dương tát cho một cái.
“Con mẹ nó, có tin tức này sao mày không nói sớm?”
Nếu nói ra sớm, thứ bảy hắn trực tiếp ngăn đón Thẩm Miên thì tốt rồi, cũng sẽ không ngăn ở trên đường cô đi học, còn bị Lục Tư Viễn đánh một trận.
Mặt Chu Tư Vũ vô cùng đau đớn, trong lòng thậm chí rất hận.
Rõ ràng là Từ Hải Dương nói muốn đưa Thẩm Miên đi học, từ đó lấy lòng Thẩm Miên.
Sao lại trách cô?
Cô cũng không dám tranh luận, nước mắt lưng tròng, cũng không dám khóc thành tiếng. “Hải Dương, mày nhìn mày kìa, xuống tay cũng quá độc ác, khuôn mặt nhỏ đã bị mày đánh sưng lên rồi”
Cẩu Tử duỗi tay sờ soạng khuôn mặt Chu Tư Vũ một chút, khóe miệng gợi lên một tia cười xấu xa, trong ánh mắt lập loè quang mang tà ác.
Chu Tư Vũ tức khắc cảnh giác, lui về phía sau một bước, trong lòng nổi lên một trận ghê tởm.
Cô tuy rằng mới mười sáu tuổi, còn chưa hiểu tình riêng nam nữ, nhưng cũng đã nhận ra nguy hiểm.
Đại khái biết ánh mắt nam nhân đại biểu cho cái gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận