Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 242: Viết giùm tác nghiệp

Chương 242: Viết giùm tác nghiệpChương 242: Viết giùm tác nghiệp
Thẩm Miên cũng không tranh luận, cúi đầu ăn cơm của mình, cùng Chu Lan Phương cãi nhau, có thắng hay không thì có hại đều là chính mình, Thẩm Kiến Hoa không ở nhà, Chu Lan Phương không có kiêng kị gì, cô mới không ăn mệt trước mắt.
Thấy cô không nói lời nào, Chu Lan Phương nổi trận lôi đình, nhìn Thẩm Miên gắp đồ ăn, cô dùng chiếc đũa trực tiếp gõ tay Thẩm Miên một chút.
Trừng mắt mắng cô: “Ăn ăn ăn, ngươi chỉ biết ăn sao”
Thẩm Miên: “......”
Đây là giận cá chém thớt sao?
Trong khoảng thời gian này, Chu Lan Phương không ngăn cô ăn cơm chiều, là vì để cô thứ bảy đi kiếm tiền trở về, trong lòng Thẩm Miên đều rõ ràng.
Hiện tại trong lòng Chu Lan Phương không thoải mái, lại lấy cô làm nơi trút giận.
Cô rụt chiếc đũa trở về, cầm chén cháo uống xong, an tĩnh chờ hai người ăn hết rồi thu dọn chén đũa.
Chu Lan Phương thấy thế, hỏa khí sau đó mới tiêu tán một ít.
Tâm tình của Chu Tư Vũ cũng tốt hơn một ít, kiêu căng ngạo mạn liec mắt nhìn Thẩm Miên một cái.
Cô thực hưởng thụ cảm giác như vậy, chính mình giống như là đại tiểu thư, Thẩm Miên chính là tiểu nha hoàn hầu hạ cô, chỉ xứng ở một bên nhìn cô ăn.
Bởi vì mặt tương đối đau, tốc độ ăn cơm của Chu Tư Vũ cũng rất chậm, Chu Lan Phương đau lòng cô, sợ cô ngày mai lại té ngã, vì thế nói với Thẩm Miên.
“Về sau ngươi chở Tư Vũ đi học đi”
Như vậy nếu ngã cũng là người lái xe ngã.
Không chờ Thẩm Miên nói chuyện, Chu Tư Vũ liền sốt ruột cự tuyệt: “cô, cháu không cần đi cùng chị.”
Từ Hải Dương nói không chừng sẽ đi tìm Thẩm Miên, cô đi cùng Thẩm Miên kia không phải là dê vào miệng cọp sao?
“Cháu đi cùng nó, cháu liền không cần phải đạp xe, ngồi ở sau còn có người chặn gió cho cháu.” Chu Lan Phương cũng không để bụng Thẩm Miên đang ở đây, ngôn ngữ tất cả đều là thiên vị đối với Chu Tư Vũ.
“Cháu không cần”
Chu Tư Vũ chu miệng, một bộ dáng muốn tức giận.
“Được được được, không đi cùng nó, cháu mau ăn cơm đi, đợi lát nữa cơm sẽ lạnh” Chu Lan Phương sủng nịch thỏa hiệp.
Chu Tư Vũ chẳng những không biểu hiện thật cao hứng, còn cầm chén đũa để lên trên bàn, “Cháu ăn không vô, không ăn nữa.”
“Sao không ăn nữa?” Vẻ mặt Chu Lan Phương quan tâm, “Trứng gà còn có một quả chưa ăn, cháu cũng mới ăn không được bao nhiêu.”
Chu Tư Vũ đáng thương hề hề nói, “Mặt cháu đau, bài tập cũng chưa làm xong, nào có tâm tình ăn cơm|”
Chu Lan Phương dỗ dành Chu Tư Vũ giống như đứa trẻ, “Ngoan, lại ăn chút đi” Quay đầu trừng mắt với Thẩm Miên một cái, “Bài tập để nó làm hộ cháu”
Lời này vừa lúc phù hợp với tâm ý của Chu Tư Vũ, nhưng cô cũng không biểu hiện thực vui vẻ, mà là vẻ mặt lo lắng nói, “Chị sẽ không đáp ứng đi?”
Nghe vậy, Chu Lan Phương hung ba ba nói với Thẩm Miên: “Đợi lát nữa giúp Tư Vũ làm hết bài tập đi, có nghe hay không?”
“Vâng”
Thẩm Miên nhàn nhạt lên tiếng, một chút ý tứ phản kháng đều không có.
Cốt khí là cái gì?
Phải có năng lực phản kháng người, mới xứng có được. Hiện tại nganh cương cùng Chu Lan Phương là không lý trí, loại chuyện này cô không làm.
Kiếp trước nhiều ủy khuất như vậy, cô đều nhịn được, hiện tại nhẫn nhất thời cũng không tính là cái gì.
“Nó đã đáp ứng làm giúp cháu rồi, cháu mau ăn cơm đi”
Chu Lan Phương đẩy đĩa đồ ăn đến trước mặt Chu Tư Vũ, “Mau ăn đi, sắp lạnh rồi”
“Cô, cô đối với cháu là tốt nhất.”
Chu Tư Vũ dựa vào bả vai Chu Lan Phương làm nũng, ánh mắt lại nhìn Thẩm Miên đầy khiêu khích.
Loại hành vi ấu trĩ này, Thẩm Miên toàn bộ hành trình đều làm lơ.
Chu Tư Vũ ăn uống thực tốt, thức ăn trên bàn cùng trứng gà, đều bị cô ăn sạch bách.
Cơm nước xong, chân cô cũng không rửa liền lên giường ngồi ở trong ổ chăn, mặt bị đánh sưng lên, cô cũng không nghĩ đi xem TV, sợ bị người khác chê cười.
Thẩm Miên rửa sạch chén đũa, tiến vào trong phòng, Chu Tư Vũ liền ném vở ở trước mặt cô.
“Viết cho cẩn thận vào, em đang nhìn chằm chằm đấy”
Bạn cần đăng nhập để bình luận