Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 248: Ta cũng là vai chính chỉ nhất.

Chương 248: Ta cũng là vai chính chỉ nhất.Chương 248: Ta cũng là vai chính chỉ nhất.
Thẩm Miên bị Lục Tư Viễn lẩm nhẩm lầm nhầm can nhằn đến khi tan học, thẳng đến khi hắn đi bãi đỗ xe lấy xe đạp, bên tai cô mới được an tĩnh.
Cõng cặp sách đi ra phòng học được vài bước, Chu Tư Vũ liền chạy chậm đuổi theo, âm thanh thanh thúy kêu một tiếng.
“Chị.”
Thẩm Miên hơi run người lên, thời gian phẳng phất về tới hai năm trước khi Chu Tư Vũ vừa mới được tiếp nhận tới. Chỉ có khi đó, Chu Tư Vũ mới dùng loại âm thanh thiên chân lại ngây thơ này gọi cô là chị.
Khi đó, Chu Tư Vũ vừa mới đi học không bao lâu, dã tâm còn chưa có lớn như vậy, nếu nói Chu Tư Vũ khi nào thiệt tình đối diện cô, chỉ sợ cũng chỉ có hai năm trước kia.
Không nói là tốt, nhưng ít nhất cũng không tính kế cô.
Đương nhiên hiện tại, dù cho Chu Tư Vũ lại dùng ngữ khí kia gọi cô, cũng không thể che giấu cặp mắt khôn khéo kia.
“Chị.” Chu Tư Vũ ôm lấy cánh tay Thẩm Miên, “Trước đó là em không đúng, em không nên phát giận với chị, em xin lỗi, em lúc ấy bị thầy Trần hỏi có chút mất mặt, tính tình nhất thời không nhịn được”
Thẩm Miên cười, “Biết sai mà sửa là tốt.”
Diễn? Ai sẽ không biết?
Phim cung đấu cô xem còn nhiều hơn Chu Tư Vũ,
Chu Tư Vũ làm nũng, “Chị không giận em chứ?”
Thẩm Miên một bộ dáng chị tốt, “Em xem bộ dáng chị giống như là đang tức giận sao?”
“Chị, em biết chị đối xử với em tốt nhất.” Chu Tư Vũ dọn ra bộ dáng dùng với Chu Lan Phương kia, ôm cánh tay Thẩm Miên, đầu lệch qua trên vai cô thân mật làm nũng.
Thẩm Miên ghét bỏ trợn trắng mắt, lại cũng không đẩy cô ra.
“Thẩm Miên, có đi nhờ xe hay không” Lục Tư Viễn đẩy xe đạp đi tới, tức giận hô một tiếng.
Nghe tiếng, Chu Tư Vũ thức thời buông Thẩm Miên ra, cười hì hì nói: “chị, em biết chị thích đi cùng Lục Tư Viễn, vậy chị ngồi xe bạn ấy đi!”
Nói xong, chạy chậm đi bãi đỗ xe.
Thẩm Miên vẻ mặt bình tĩnh đi đến trước mặt Lục Tư Viễn, ngồi lên xe, “Đi thôi!” Toàn bộ hành trình làm lơ đôi mắt trừng to như sắp rơi xuống của hắn.
Bây giờ là giờ tan học, rất nhiều bạn học đi ngang qua đây, Lục Tư Viễn chỉ có thể cưỡi lên xe đạp đi trước, nhưng hỏa khí trong lòng lại không giảm xuống bao nhiêu.
“Thẩm Miên, ngươi cùng Chu Tư Vũ sao lại thế này?”
“Em ấy muốn cùng ta diễn tỷ muội tình thâm, ta phối hợp một chút.”
“Thiết, cái gì mà tỷ muội tình thâm, ghê tởm muốn chết”
“Chán ghét thì ngươi cứ giả vờ như không thấy được đi”
“Ta cũng chưa nói ngươi ghê tởm.”
“Ta cũng là vai chính mà.”
Hai người ngươi một câu ta một câu, trực tiếp đấu miệng.
Khi đi ngang qua rừng cây nhỏ, Thẩm Miên lại có cảm giác bị người theo dõi, cô nghiêng đầu nhìn về phía rừng cây nhỏ một hồi, vẫn như cũ cái gì cũng không thấy được, chờ đến khi xe đạp rời đi được hơn mười mét, một người nam nhân đột nhiên từ bên trong đi ra.
Khoảng cách càng ngày càng xa, Thẩm Miên không thấy rõ khuôn mặt, nhưng từ thân hình xem, có hơi giống Từ Hải Dương.
Tên kia, quả nhiên không có bỏ qua như vậy.
Dù cho đã sớm làm tốt chuẩn bị, nhưng lại lần nữa bị Từ Hải Dương chặn đường, Chu Tư Vũ vẫn có chút hoảng hốt, sợ hãi, đồng thời còn có chút chán ghét.
Từ Hải Dương này, buổi tối khi tan học ít người một chút ngăn cô lại thì cũng thôi đi, hiện tại giữa trưa trên đường nhiều người như vậy, hắn thế nhưng cũng dám cản cô.
Cũng may lần này cản cô, chỉ có Từ Hải Dương, không có nam nhân tên Cẩu Tử kia.
Sợ bị học sinh ngẫu nhiên đi ngang qua nhận ra chính mình, cô vẫn luôn vùi đầu thật sự thấp.
“Anh Hải Dương, em không phải đã nói hành trình của Thẩm Miên cho anh sao? Sao anh lại cản em nha?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận