Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 249: Mang thù

Chương 249: Mang thùChương 249: Mang thù
“Sao?” Từ Hải Dương cắm đôi tay vào túi, nghiêng miệng cười cười, “Ngày hôm qua đánh em hai cái tát kia, em còn mang thù sao?”
Chu Tư Vũ nắm chặt tay, trên mặt lại cười, “anh Hải Dương, em sao mang thù chứ? Em cũng không dám nhai!”
“Thật ngoan”
Từ Hải Dương duỗi tay đi sờ khuôn mặt Chu Tư Vũ, lại bị cô thực mẫn cảm né tránh.
Tên Từ Hải Dương này muốn hại chết cô sao?
Vạn nhất bị bạn học đi ngang qua nhìn thấy, cho rằng bọn họ có cái gì, vậy dù cho cô có nhảy vào sông Hoàng Hà cũng rửa không sạch.
Trường học nếu vì thế mà khai trừ cô thì làm sao bây giờ?
Ngón tay thất bại, tươi cười trên mặt Từ Hải Dương lạnh xuống dưới, nhưng lại không tức giận, “Ngày hôm qua không phải em đã nói, anh muốn em làm cái gì, em đều sẽ hỗ trợ sao?”
Chu Tư Vũ gật đầu, “Vâng, anh Hải Dương, anh có chuyện gì cần em hỗ trợ sao?”
“Ngày mai trước khi chị của em ra cửa, cho chị em uống cái này đi” Từ Hải Dương từ trong túi lấy ra một gói giấy màu trắng, tựa như bao thuốc hạ sốt của bác sĩ. Tuy rằng không nhìn ra bên trong là cái gì, nhưng từ giấy bao ngoài có thể thấy được, bên trong hẳn là một ít bột phấn linh tinh.
“Ai, anh Hải Dương, đây là cái gì?”
Chu Tư Vũ có chút luống cuống, đây không phải là độc dược chứ?
Cô muốn huỷ hoại Thẩm Miên, cũng thực chán ghét Thẩm Miên, muốn bá chiếm hết thay của Thẩm Miên, nhưng không nghĩ làm cho Thẩm Miên chết!
Tuy rằng cô không hiểu luật pháp, nhưng cũng biết, giết người sẽ phải ngồi tù.
Vừa thấy cô hoảng loạn, Từ Hải Dương liền đoán được suy nghĩ của cô nhiều, “Đừng sợ, đây là bột nghe lời mà thôi, ăn không chết người”
Bột nghe lời?
Chu Tư Vũ lần đầu tiên thấy thứ này, nhưng từ tên cũng không khó đoán ra tác dụng của dược này.
Cô vẫn có chút không yên tâm, cũng không lập tức duỗi tay cầm lấy.
“Cái này uống vào, thật sự sẽ chỉ làm người nghe lời, sẽ không chết người chứ?”
Vạn nhất Thẩm Miên bị chết, cô cũng xong đời.
“Anh chỉ là thích chị em, anh lại không thù không oán gì với em ấy, giết chết em ấy làm gì? Giết người phải ngồi tù, anh không bệnh, sẽ không đi làm chuyện đó” Hắn tuy rằng mê chơi, nhưng cũng có chừng mực, không làm ra mạng người, chính là điểm mấu chốt của hắn.
“Nhưng......chị ấy là chị của em.”
Chu Tư Vũ vẫn có chút do dự, vạn nhất xảy ra chuyện gì, bị Thẩm Miên biết có quan hệ cùng cô, đi báo cảnh sát, cô chẳng phải cũng xong đời rồi sao?
Thẩm Kiến Hoa sẽ không bỏ qua cho cô.
“Đừng ở chỗ này giả vờ với tao.” Từ Hải Dương có chút không kiên nhẫn, “Trước kia mày nhận đồ của tao, sao không nhớ tới nó là chị của mày.”
Không chờ Chu Tư Vũ nói chuyện, hắn lại uy hiếp tiếp: “Lần này tao không dẫn Cẩu Tử theo, đã là cho mày mặt mũi.”
Ngày đó, nếu không phải hắn không nghĩ gây chuyện, Chu Tư Vũ cũng không dễ dàng thoát thân như vậy.
Nhớ tới sự tình ngày đó, sắc mặt Chu Tư Vũ trắng nhợt, nhưng cô vẫn nhân cơ hội cùng Từ Hải Dương nói điều kiện, “Sau này mặc kệ phát sinh ra chuyện gì, anh cũng không thể khai ra em”
Ngữ khí khựng lại, cô lại lấy hết can đảm nói, “Xong lần này, anh cũng đừng đến tìm em nữa”
“A....” Từ Hải Dương cười lạnh một tiếng, “Em thật ra rất giỏi tính kế đấy, được, chỉ cần em giúp anh lần này, sau này anh sẽ không đến tìm em nữa, cũng sẽ không để cho Cẩu Tử tới tìm em, có đủ thành ý chưa?” Gạo nấu thành cơm, Thẩm Miên ve sau chính là người của hắn, bao giờ chơi chán sẽ ném, thật đúng là không cần Chu Tư Vũ nữa.
Được đến bảo đảm, Chu Tư Vũ vui vẻ, chạy nhanh cất vào trong túi.
“Thứ này dùng được sao? Anh đã thử qua chưa?”
Bột nghe lời.
Tên này nghe tới liền rất thần kỳ, ăn cái này, thật sự sẽ làm người ta nghe lời sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận