Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 251: Lục bạn học, ngươi xin bớt giận

Chương 251: Lục bạn học, ngươi xin bớt giậnChương 251: Lục bạn học, ngươi xin bớt giận
Chu Tư Vũ thực cẩn thận, dù cho đã thay đổi một chỗ giấu tốt hơn, cô cũng không có sốt ruột đi học.
Thẩm Miên quá khôn khéo, nếu hiện tại rời đi, không khéo Thẩm Miên sẽ biết, vì an toàn khởi kiến, vẫn là chờ Thẩm Miên đi rồi lại nói.
Thẩm Miên từ nhỏ đã quen làm việc nhà, động tác thực nhanh nhẹn, không bao lâu liền giặt xong quần áo, tay đông lạnh hồng toàn bộ, Chu Lan Phương không cho cô dùng nước ấm, nói lãng phí củi lửa, kỳ thật củi lửa căn bản không cần tiền.
Nói trắng ra là, không muốn cô được sống quá thư thả, muốn tra tấn cô.
Phơi xong quần áo, Thẩm Miên trở lại phòng, đeo cặp sách chuẩn bị đi học, Chu Tư Vũ đã sớm chờ có chút không kiên nhẫn, Thẩm Miên chân trước vừa mới đi, cô sau lưng liền đạp xe đi học.
Ngày thường, Chu Tư Vũ đều là cơm nước xong liền đi trường học, hôm nay cô ra cửa tương đối trễ, cho nên sau khi cùng Thẩm Miên ra cửa, cô lập tức liền đạp xe, bỏ lại Thẩm Miên ở mặt sau.
Thẩm Miên bước chân càng đi càng chậm, chờ đến khi thân ảnh Chu Tư Vũ biến mất ở trong tầm mắt, cô mới nhanh nhẹn xoay người, lại trở về nhà.
Chu Lan Phương đang định đi ra ngoài xem TV thấy cô lại trở về, trừng mắt, “Ngươi lại trở về làm gì?”
“Con quên sách.”
Thẩm Miên nói.
“Sao ngươi không quên đi học luôn đi?” Chu Lan Phương ném chìa khóa trong tay xuống đất, “Lấy xong nhớ khóa cửa.”
Nói xong, cô xoay người rời đi.
Thẩm Miên đẩy cửa vào phòng, trực tiếp xốc gối đầu Chu Tư Vũ lên, như cô sở liệu, phía dưới gối đầu không có cái gì, Chu Tư Vũ đã dời đi.
Cô ngồi trên giường suy nghĩ một hồi, đôi mắt tức khắc sáng ngời.
Khom lưng lấy đôi giày bông cũ của Chu Tư Vũ ở gầm giường ra, đập trên mặt đất một chút, một gói thuốc màu trắng, liền từ bên trong rớt ra.
Khóe miệng Thẩm Miên hơi hơi giương lên, bên trong quả nhiên có cái gì đó, kiếp trước Chu Tư Vũ thích giấu tiền ở trong quần áo cũ hoặc là giày cũ.
Mở gói thuốc ra, bên trong là một ít bột phấn hơi vàng, Thẩm Miên nhìn một hồi lâu, cũng không nghiên cứu ra đây là cái gì.
Từ thần sắc trước đó của Chu Tư Vũ để phán đoán, khẳng định không phải thứ tốt gì.
Ánh mắt quay tròn một vòng, cô đột nhiên có chủ ý.
Cô đổ bột phấn vào trang giấy sách cũ, gói lại cẩn thận bỏ vào cặp sách, sau đó lại đi phòng bếp lấy một ít bột mì đổ vào, dựa theo nếp gấp phía trước, nguyên mô nguyên dạng gói lại thả trở về.
Mặc kệ Chu Tư Vũ muốn dùng bột phấn làm cái øì, tám phần sẽ thất bại.
Chuẩn bị tốt hết thảy, Thẩm Miên mới khóa cửa đi học, vừa mới đi đến cửa thôn, liền gặp Lục Tư Viễn tới tìm cô.
Không chờ Thẩm Miên nói chuyện, Lục Tư Viễn đã nổi giận đùng đùng, mở ra đại pháo nước miếng.
“Ngươi làm gì vậy? Ở trong nhà bao lâu mới ra cửa?”
“Ta giặt quần áo” Sự tình bột phấn còn chưa có biết rõ ràng, cô không tính toán nói ra.
“Giặt quần áo?” Lục Tư Viễn vừa nghe, hỏa khí cũng không áp được, “Ta còn lo lắng hay là Từ Hải Dương lại đến tìm ngươi gây sự, kết quả ngươi cọ xát nửa ngày, thế nhưng ở trong nhà giặt quần áo.”
Hắn càng nói càng giận, “Thẩm Miên, ngươi có đầu óc một chút được hay không?”
Như thế nào càng lớn càng vô tâm vậy?
“Thực xin lỗi, ta sai rồi” thái độ Thẩm Miên thập phần chân thành, “Bạn học Lục, xin ngươi bớt giận”
Lục Tư Viễn: “......”
Hỏa khí rõ ràng đã thăng cao, bị Thẩm Miên nói vậy, không hiểu sao lại tan biến mất. Cuối cùng chỉ có thể tức giận nói một câu, “Bỏ đi, mau lên xe.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận