Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 258: Bỏ lỡ cứu viện

Chương 258: Bỏ lỡ cứu việnChương 258: Bỏ lỡ cứu viện
Bác béo cũng cảm thấy rất ngượng ngùng.
Cô ngượng ngùng nói, “Tôi trước đó cũng nói, có thể là tôi nghe lầm”
Đây không phải do chị Lưu một hai phải đi sao?
Sao lại trách cô?
Chu Lan Phương quay đầu nhìn về phía bác Lưu, đang cũng muốn nói cô hai câu, liền nghe bác Lưu nói: “Xem một chút chúng ta ít nhất cũng yên tâm, vạn nhất nếu là đứa trẻ thật sự xảy ra chuyện gì, hối hận cũng không kịp.”
Cô không biết Thẩm Miên cùng Tiểu Thúy đi làm ở nhà ai, bằng không cô hiện tại liền đi xem.
“Đúng vậy! Xem một chút mọi người đều yên tâm hơn” Vợ Trương đi theo phụ họa một câu, “Nếu không có chuyện øì, chúng ta đều trở về đi! Bên ngoài lạnh quá”
Làm mẹ, có ai mà không quan tâm đứa trẻ nhà mình chứ?
Cô cũng là người làm mẹ, nếu cô nghe nói việc này, cô cũng ra nhìn xem mới có thể yên tâm.
Chu Lan Phương âm thầm phiết miệng, hừ một tiếng xoay người đi về trước.
Mọi người lại ở phía sau nghị luận lên.
“Lan phương như vậy, sớm hay muộn có một ngày sẽ hối hận.”
“Đừng để cô ta nghe được, bằng không lại la lối khóc lóc”
“La lối khóc lóc thì la lối khóc lóc, ai sợ cô tal Chúng ta cũng không phải là nam nhân của cô ta, cô ta muốn đắn đo thế nào kệ cô ta”
“Chị xem mông cô ta vểnh chưa kìa, đi đường uốn éo uốn éo, nếu tôi là Kiến Hoa, tôi cũng sẽ bị cô ta đắn đo”
Mọi người nói nói, liền nói nổi lên chuyện hài thô tục.
Mấy phụ nữ ở cùng nhau, nói chuyện thô tục cũng không hề kém đàn ông.
Cùng thời gian, Lục Tư Viễn phát hiện chỉ có một mình Tiểu Thúy tới, lập tức liền cảm thấy có chút không thích hợp, ngày thường hai người đều là cùng nhau tới, hiện tại lại là thời kỳ đặc thù, Thẩm Miên càng không thể đi một mình.
“Thẩm Miên đâu?”
“Miên nói có việc, bảo tớ tới trước” Tiểu Thúy nói.
Lục Tư Viễn: “......”
Hắn bởi vì sự tình Tiểu Thúy không chờ Thẩm Miên, có chút rất không cao hứng, lại cũng không phát giận với Tiểu Thúy, chỉ lầm bầm lầu bầu nhắc mãi.
“Cái đồ ngu ngốc này, không biết hiện tại đi một mình rất nguy hiểm sao?”
Tiểu Thúy: “.....”
Cô không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng thấy Lục Tư Viễn tựa hồ không vui vẻ, cô cũng không dám hé răng.
Lục Tư Viễn đẩy xe đạp, tính toán ra cửa đón Thẩm Miên, lại vừa lúc có người tới cửa bán bí đao.
Bất đắc dĩ, hắn chỉ có thể bê xong bí đao vào nhà mới lại đi đón Thẩm Miên, khi đến cửa thôn Triệu gia, vừa lúc nhìn thấy một đám người vào thôn, cũng không biết là làm gì.
Biết tính tình Chu Lan Phương không tốt, Lục Tư Viễn cũng không dám đi đến nhà Thẩm Miên tìm cô, chỉ có thể đứng ở cửa thôn chờ.
Mà lúc này Thẩm Miên, lại đang bị đặt ở trên xe gõ, bị Từ Hải Dương kéo đi.
Từ chuyện bọn họ nói với nhau, Thẩm Miên biết, ba người tính toán kéo cô đến trong nhà Cẩu Tử, Cẩu Tử là một cô nhi, ba hắn bệnh chết khi hắn còn nhỏ, mẹ bỏ chạy cùng người.
Ông bà nội nuôi hắn lớn cũng ở năm hắn mười mấy tuổi lần lượt qua đời, nhà hắn lại ở đầu thôn, cách nhà khác khá xa, ngày thường không ai tới nhà hắn, để Thẩm Miên ở nơi đó mười ngày, tám ngày, cũng không có người biết.
Nhà Cẩu Tử vừa lúc là hướng đi vào trong thành phố, ba người tương đối lớn gan, hơn nữa sương mù dày đặc trên đường gần như không có ai, bọn họ trực tiếp lôi kéo Thẩm Miên đi trên đại lộ.
Thẩm Miên lặng lễ chọc một lỗ nhỏ trên bao, dọc theo đường đi đều quan sát tình huống bên ngoài, chỉ chờ cơ hội cầu cứu.
Cô bị kéo đi vài phút, chỉ đụng phải một người độ tầm sáu, bảy chục tuổi, đi đường cũng phải chống gậy, Thẩm Miên do dự một chút, không có ra tiếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận