Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 271: Đừng giọt nước miếng bay loạn.

Chương 271: Đừng giọt nước miếng bay loạn.Chương 271: Đừng giọt nước miếng bay loạn.
“Lan phương! Việc này xác thật là cô không phải” Vợ Trương cũng đi theo phụ hoạ hai câu, “Tổng không thể chỉ bởi vì người ta tới tìm Miên một chuyến, cô liền nói như vậy!”
Chứng cứ này một chút cũng không đầy dul
Nhìn lại bộ dáng ủy khuất của Thẩm Miên, là thật sự thực làm người đau lòng.
Ail
Không phải con đẻ, chính là không thương, nếu là con gái đẻ, đừng nói không có việc này, dù cho có bắt được con gái ở trên giường người khác, vậy cũng đều là hỗ trợ che lại, ai như vậy sợ người khác không biết, ở chỗ này thét tol
Chu Lan Phương bị hai người nói có chút thật mất mặt, hơn nữa xác thật không có nhiều chứng cứ, khí thế chậm rãi nhỏ xuống dưới.
“Tôi không phải lo lắng nó ở bên ngoài làm bậy sao? Trước đó tôi đã nghe nói nó ở trường học quen đối tượng, Kiến Hoa không ở nhà, tôi phải quản đứa trẻ cho tốt.”
“Mẹ nghe ai nói, có thể trực tiếp kéo người tới đối chất” Thẩm Miên một bộ dáng chân chính không sợ bóng tà, không cho Chu Lan Phương một chút cơ hội ba phải. Chu Lan Phương nghẹn, phiết miệng chột dạ nói: “Ta không nhớ kỹ tên.”
“Không phải là Chu Tư Vũ nói sao?” Lục Tư Viễn hừ một tiếng.
Lúc vừa mới nháo lên, hắn vẫn còn ở trong đám người nhìn thấy Chu Tư Vũ tới, hắn lúc ấy tưởng kêu Chu Tư Vũ lại đây lôi Chu Lan Phương đi, vừa mới lên tiếng, cô liền không thấy thân ảnh đâu.
“Mày đừng hắt nước bẩn lên trên người Tư Vũ nhà tao” Chu Lan Phương tức khắc bạo nổ, nước miếng đều phun vài giọt ở trên mặt Lục Tư Viễn.
“Cô nói chuyện thì dùng lời, đừng để nước miếng bay loạn”
Lục Tư Viễn ghét bỏ lau mặt một phen, rống lớn.
“Sao? Mày còn muốn đánh người sao?” Chu Lan Phương không nói lý, liền bắt đầu la lối khóc lóc, “Tới, mày đánh đi, tao cho mày đánh, mày đánh đi!”
Lục Tư Viễn tức đến nghiến răng nghiến lợi, nếu Chu Lan Phương không phải mẹ của Thẩm Miên, hắn cũng động thủ thật.
Bác Lưu từ phía sau giữ chặt Chu Lan Phương, “Cô đây là làm gì? Ức hiếp một đứa trẻ con, không sợ mọi người chê cười sao.”
Đại bộ phận người trong thôn, đều vây quanh xem náo nhiệt.
“Hắn không phải muốn đánh tôi sao? Tôi không đánh trả, tôi cho hắn đánh” Chu Lan Phương liệu định Lục Tư Viễn không dám đánh, cho nên rất là kiêu ngạo.
“Mẹ, mẹ cũng đừng làm ầm ï nữa, các chú các bác gái đều đang ở đây nhìn, chờ đến khi ba trở về, để ba phân xử đi” Thẩm Miên dọn Thẩm Kiến Hoa ra tới.
Sắc mặt Chu Lan Phương biến đổi, tức khắc không làm ầm ï nữa.
Thẩm Kiến Hoa là người sĩ diện, nếu biết việc này, đến lúc đó khẳng định sẽ cãi nhau cùng cô.
Tư Vũ đi học còn muốn dựa vào Thẩm Kiến Hoa, cũng không thể chọc giận hắn.
Nghĩ vậy, cô cũng không náo loạn nữa, nhìn thoáng qua mọi người, “Nếu ai ở trước mặt Kiến Hoa nói bậy, đến lúc đó cũng đừng trách tôi tới cửa tìm việc”
Nói xong, quay đầu đi về nhà.
Bây giờ đã là giữa trưa, cô cũng đói bụng, vừa lúc có thể trở về nấu cơm ăn.
Mọi người: “......”
Mấy năm nay cũng không phải lần đầu tiên thấy Chu Lan Phương như vậy, mọi người đều lộ ra vẻ mặt trào phúng, vai chính đi rồi, không còn náo nhiệt để nhìn, mọi người rất nhanh đều đi về nhà nấu cơm.
“Miên! Mấy năm nay khổ cho cháu” Bác Lưu đau lòng sờ sờ đầu tóc Thẩm Miên, đều là hàng xóm quê nhà, Thẩm Miên ở nhà vẫn luôn phải chịu đãi ngộ gì, không ai so với cô rõ ràng hơn.
“Không có việc gì bác gái, con đã quen” Thẩm Miên lộ ra một tia cười khổ, sau đó liền cùng cô từ biệt, “buổi sáng cháu không đi làm việc, người ta đều đã cho người tới tìm, cháu không đi không tốt lắm”
“Được, vậy cháu đi đi”
Bác Lưu cũng không dám chậm trễ Thẩm Miên đi làm, vừa lúc cô cũng muốn trở về nấu cơm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận