Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 277: Lý Thơ Bình vợ chồng

Chương 277: Lý Thơ Bình vợ chồngChương 277: Lý Thơ Bình vợ chồng
Bởi vì ngày hôm qua không đi bán, trong nhà trữ rất nhiều hàng, một ít rau dưa mới mẻ, căn bản không đợi được đến cuối tuần sau bán, vì thế Lục Tư Viễn sau khi chở đến quầy hàng, lại về nhà kéo một chuyến.
Hai người mỗi đến thứ bảy ngày liền tới bán đồ ăn, có không ít người mua cố định.
Đồ ăn của bọn họ đều là đồ nông gia, giá cả còn rẻ, một ít bác gái cùng chị gái thích đến chỗ bọn họ mua, ngày hôm qua một ít người đi một chuyến không, hôm nay nhìn thấy Thẩm Miên lại tới, không nhịn được liền hỏi một câu.
“Miên! Cháu cùng anh cháu ngày hôm qua sao không đi bán đồ ăn?” Mọi người tới mua rất nhiều lần, nghe được Lục Tư Viễn gọi cô như vậy, cũng theo thói quen gọi cô như vậy.
“Ngày hôm qua trong nhà cháu có chút chuyện, làm xong quá muộn, nên cháu không có tới” Thẩm Miên giải thích nguyên nhân, miệng ngọt ngào tặng cho các bác gái mấy cây hành tỏi, làm cho các cô cao hứng muốn hỏng rồi, đều nói Thẩm Miên biết làm buôn bán.
Mỗi lần các cô tới mua, Thẩm Miên liền gọi bác gái bác gái, âm thanh cô dễ nghe, khiến lỗ tai các cô đều mềm, có người thậm chí nói, chờ Thẩm Miên lớn phải giới thiệu cho cô tới trong thành phố. Thẩm Miên mỗi lần đều làm bộ then thùng cười cười, bác gái thấy cô ngượng ngùng, liền sẽ không trêu nữa.
Mà mỗi lần Lục Tư Viễn nghe được lời này, đều sẽ âm thầm trợn trắng mắt, trong thành có cái gì tốt chứ?
Về sau hắn kiếm được tiền, cũng mua nhà ở trong thành phố.
Buổi sáng bán đồ ăn đắt như tôm tươi, lại có người mua cố định, hơn nữa giá cả rẻ, chất lượng đồ ăn tốt, rất nhiều đồ nông gia không mua được ở chợ đồ ăn, cho nên bán rất nhanh.
Xe đồ ăn thứ nhất mới bán hơn một giờ đã vơi đi hơn phân nửa.
Thừa dịp lúc quầy hàng không có ai đến mua, cô chạy nhanh thu thập lại đồ ăn bị nhóm các bác gái làm cho lộn xộn.
“Đông Thành, bên này có bán tương hột, anh không phải thích ăn cái này sao? Chúng ta mua một chút trở về ăn đi!” Một đạo âm thanh ôn ôn nhu nhu, vang lên trước quầy hàng.
Thẩm Miên ngẩng đầu, liền thấy Lý Thơ Bình ôm đứa trẻ, trong tay còn cầm đồ, bên người có một nam nhân hai tay cắm túi, bộ dáng không tình nguyện.
Đây hẳn chính là tra nam chồng cô không thể nghỉ ngờ.
“Chị Lý, muốn mua đồ ăn sao?” Thẩm Miên đánh một chút tiếp đón cùng Lý Thơ Bình.
Lý Thơ Bình sửng sốt, nhìn chằm chằm Thẩm Miên một hồi, tức khắc vui vẻ, “Miên, là em sao?”
Mới qua năm, trên mặt cô gái nhỏ đã có thêm thịt, cũng hồng nhuận xinh đẹp hơn không ít, cô cũng phải một lúc mới nhận ra được.
Chỉ là quần áo Miên mặc...... Như thế nào giống như có hơi chút quen mắt, có chút giống đồ lần trước cô mua giúp Hạ Nam.
Quần áo này không phải đồ giới hạn số lượng, hẳn là đụng hàng.
“Miên, sau này sao không thấy em đi bán măng khô nữa?” Hạ Nam còn nói gặp phải thì giúp hắn mua một ít, chỉ là không nghĩ tới cô bé không có đi qua nữa.
Thẩm Miên thúy thanh giải thích, “Măng khô không dễ bán, nên em không đi nữa”
Trên thực tế là do có tiền vốn, nông sản phẩm thu mua lại nhiều, qua bên kia quá chậm trễ thời gian, cho nên bọn họ liền không đi nữa.
Lý Thơ Bình có chút tiếc hận, trong nhà ăn hết rồi, cô còn muốn mua thêm để ăn.
“Không phải muốn mua tương hột sao?” Uông Đông Thành thấy Lý Thơ Bình chỉ lo nói chuyện phiếm, có chút không kiên nhẫn nhắc nhở một câu.
Nói thật, nếu không phải thấy Thẩm Miên lớn lên xinh đẹp, bình tương hột thoạt nhìn cũng sạch sẽ, hắn mới sẽ không mua Ở ven đường.
Quá rớt giá trị con người.
Nghe vậy, Lý Thơ Bình chạy nhanh cười nói với Thẩm Miên, “Miên, em lấy giúp chị hai cân tương hột đi!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận