Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 284: Tam khoa thứ nhất 3

Chương 284: Tam khoa thứ nhất 3Chương 284: Tam khoa thứ nhất 3
“Thẩm Miên gian lận?” thầy Lưu sửng sốt một chút, theo sau cười nói: “Chuyện này không có khả năng.”
Mọi người đều tò mò thầy Lưu vì sao lại khẳng định như vậy, động tác nhất trí nhìn về phía hắn.
Thầy Lưu lại nói: “Tôi nói cho mọi người biết, học sinh Thẩm Miên này, hiện tại đã thật sự thông suốt, học tập tiến bộ rất nhanh, em ấy chính là người có điểm tiếng Anh cao nhất, bỏ xa vị trí thứ hai hẳn 30 điểm, mọi người nói xem, nếu em ấy gian lận, vậy sao chép của ai? Ai có điểm thi cao hơn so với em ấy?”
Hiện tại, Thẩm Miên chính là học sinh mà hắn thích nhất.
Trước kia hắn không đặc biệt chú ý tới Thẩm Miên, từ cuối kỳ thi học kỳ 1 về sau, hắn mới chú ý tới, vốn tưởng rằng thành tích khi đó đã thực tốt.
Lại không nghĩ rằng, lần này thi tiếng Anh, em học sinh này thế nhưng đạt hẳn 90 điểm, đây là học sinh có điểm tiếng anh cao nhất từ khi hắn đi dậy cho tới nay.
Hắn còn phát hiện, phát âm tiếng Anh của Thẩm Miên so với hắn còn tiêu chuẩn hơn, từ đơn tiếng Anh biết so với hắn còn nhiều hơn, ngẫu nhiên hắn còn muốn hỏi Thẩm Miên vài câu.
Hiệu trưởng: “......” Các giáo viên: “......”
Bọn họ vừa rồi đã nghe được cái gì?
Thẩm Miên ngữ văn đứng thứ nhất, toán học đứng thứ nhất, hiện tại thế nhưng ngay cả môn tiếng Anh khó nhất cũng đều đứng thứ nhất?
Đây quả thực chính là sự tồn tại giống như ma quỷ!
Thầy Lưu thấy vẻ mặt mọi người đều khiếp sợ, không khỏi có chút kỳ quái, mọi người vì sao lại là biểu tình này, chẳng lẽ không tin lời hắn nói?
Nghĩ vậy, hắn đi đến trước bàn làm việc, lấy bài thi của Thẩm Miên ra, “Mọi người nếu không tin, vậy nhìn bài thi của em ấy xem, 90 điểm, ai trong số những người ở đây có thể làm được?”
Hắn còn chưa nói chính là, dựa theo trình độ này của Thẩm Miên, hắn sắp không đủ tư cách dậy em ấy.
Sau một lúc lâu, hiệu trưởng rốt cuộc lấy lại tinh thần đột nhiên kinh ngạc cảm thán nói: “Thiên tài, đây là thiên tài!”
Thẩm Miên quả thực chính là học sinh dở mẫu mực, là tấm gương của bọn họ.
“Lần trước tôi giám thị, đã đặc biệt chú ý đến học sinh này, lúc ấy tôi đã cảm thấy, em ấy căn bản không giống như là học tra, cho nên người khác nói em ay gian lận, tôi chưa từng tin tưởng quá”
Thầy Hồ phụ họa lời thầy hiệu trưởng nói, lấy việc này chứng minh ánh mắt của chính mình không có sai, hắn vẫn luôn không đứng sai bên.
Các giáo viên khác đi theo phụ họa, duy độc sắc mặt của Lý Thu Mai khó coi đến cực điểm.
Hiệu trưởng vui vẻ một lúc, sau đó vẻ mặt bất mãn nhìn về phía Lý Thu Mai, phê bình nói: “Cô Lý, về vấn đề này, tôi đã nhắc nhở cô không chỉ có một lần, cô đi dạy tám chín năm, theo đạo lý mà nói, việc cơ bản nhất này, cô đều phải hiểu, nhưng cô lại lần lượt phạm sai lầm như vậy, thật là tôi quá thất vọng rồi.”
“Cô hẳn nên học tập thầy Trần cùng thầy Lưu, thân là giáo viên của Thẩm Miên, người ta biết em ấy thi được hạng nhất, đều thấy kiêu ngạo, duy độc cô, mỗi một lần đều hoài nghi học sinh gian lận.”
“Hiệu trưởng, tôi......”
Lý Thu Mai muốn giải thích, nhưng lời mới ra miệng, đã bị hiệu trưởng đánh gãy.
“Cái gì cũng đừng nói nữa, cô suy nghĩ lại một chút đi, mọi người đều mau đi làm việc của chính mình đi!”
Lý Thu Mai bị chặn họng, các giáo viên khác cũng đều chạy nhanh về bàn làm việc của chính mình, sợ cùng cô nói một lời.
Cô tức giận, sao lại làm cho cô trong ngoài không phải người, thành kẻ bị mọi người ghét bỏ?
Thẩm Miên từ ke thứ nhất đếm ngược biến thành thứ nhất, chẳng lẽ không nên bị nghi ngờ sao?
Vạn nhất nó thật sự gian lận thì sao?
Đối với những đứa trẻ đã thực sự nỗ lực có còn công bằng không?
Cô làm như vậy, còn không phải là vì chỉnh đốn không khí trường học sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận