Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chuong 292: Datthanh hiep nghi

Chuong 292: Datthanh hiep nghiChuong 292: Datthanh hiep nghi
Nói đến nói đi nửa ngày, Chu Lan Phương xem như đã hiểu, Thẩm Kiến Hoa chính là không muốn làm người xấu.
“Kiến Hoa, chuyện này dễ làm, chỉ cần ngươi và ta một lòng, ngươi về sau ở trước mặt nó đóng vai người tốt, ta đóng vai người xấu.”
Dù sao cô về sau cũng không dựa vào Thẩm Miên nuôi sống, cô có Tư Vũ.
Tâm tư bị vợ nói trắng ra, trên mặt Thẩm Kiến Hoa có chút không sáng sủa, nhưng lời nếu đã nói đến như vậy, hắn cũng không phủ nhận, “Ngươi cũng đừng làm quá phận, đứa nhỏ Miên này hiểu chuyện, không đi học về sau cũng sẽ có tiền đồ.”
“Ta lại không thấy ra nổi, nó hiểu chuyện ở đâu.” Biết hắn cũng không có toàn tâm toàn ý hướng về đứa con hoang, trong lòng Chu Lan Phương thoải mái, nhắc tới Thẩm Miên, cũng không tức đến nghiến răng nghiến lợi nữa.
“Ngươi chính là có thành kiến với con bé” Thẩm Kiến Hoa thở dài, hắn không rõ, vì sao vợ không thích con gái như vậy.
“Việc này còn không phải bởi vì ngươi sao?” Chu Lan Phương trách cứ nói: “Ngươi nếu sớm nói rõ ý định trong lòng ngươi cho ta nghe, ta đâu cần lo lắng vô ích lâu như vậy?”
Nếu sớm biết rằng chồng căn bản không muốn cho đứa con hoang kia vào đại học, cô cũng không đến mức mỗi ngày đều phải sử dụng một ít thủ đoạn.
“Ngươi sao lại nói ta như vậy?” Thẩm Kiến Hoa có chút vô ngữ.
Ý tưởng ích kỷ như vậy, chính hắn đều có hơi chút xem thường chính mình, sao có thể nói cùng người khác được?
Nếu không phải sự tình tới một bước này, hắn đến bây giờ cũng không muốn biểu lộ ý tưởng chân thật trong nội tâm.
Chu Lan Phương bĩu mồi, “Ngươi này! Chính là làm gái còn muốn được lập đền thờ.” Người xấu toàn để cô làm.
“Ngươi nói cái gì vậy?” Thẩm Kiến Hoa cảm thấy vợ nói chuyện rất khó nghe.
“Ta không có văn hóa, nói chuyện cứ như vậy đấy”
Thẩm Kiến Hoa cũng lười so đo cùng cô, “Ngươi có biện pháp hay gì không?”
Hắn suy nghĩ thật lâu, cũng không nghĩ được là nên làm như thế nào mới có thể khiến cho Thẩm Miên không hận bọn họ, còn có thể không cần cho cô lên học cao trung.
“Việc này còn không phải là quá đơn giản sao?” Khóe miệng Chu Lan Phương gợi lên một tia cười đắc ý, xấu xa, “Nếu chính nó không thể thi đậu cao trung, vậy không trách chúng ta được.”
“Con bé hiện tại đứng hạng nhất ba môn” Thành tích này nếu không thi đậu, vậy toàn bộ trường học cũng không có ai có thể thi đậu.
“Ta chẳng những có thể làm nó không thi đậu, ta còn có thể làm cho nó thi chỉ được 0 điểm”
Chu Lan Phương cong người, tiến đến bên tai Thẩm Kiến Hoa, nhỏ giọng nói chủ ý của chính mình, Thẩm Kiến Hoa càng nghe, biểu tình càng trầm trọng, không thể không nói, biện pháp này của Chu Lan Phương xác thật là không tôi.
Nhưng hoặc nhiều hoặc ít, hắn vẫn là có chút áy náy, nhưng lại không có ý tứ phản đối.
Cùng lắm thì, về sau kiếm cho Thẩm Miên một người con rể thật tốt tới cửa, hắn hiện tại còn trẻ, chờ đến khi Tư Vũ học đại học xong, hắn vẫn có thể kiếm tiền thêm được mấy năm nữa.
Người một nhà cùng nhau nỗ lực, lại sửa lại nhà ở một chút, cuộc sống chắc chắn không kém hơn so với trong thành phố là bao.
Người thành phố tuy rằng sống tốt, nhưng người thành phố không có đất đai, không có bảo đảm như bọn họ.
Nghĩ như vậy, trong lòng Thẩm Kiến Hoa thoải mái hơn một chút, cảm thấy chính mình cũng không thua thiệt Thẩm Miên cái gì.
Bên ngoài phòng bếp, Chu Tư Vũ nghe được rõ ràng đối thoại của hai người, tươi cười trên mặt muốn ngăn cũng không ngăn được.
Hóa ra từ trước tới nay, dượng vẫn luôn tính toán không cho Thẩm Miên vào đại học, chỉ muốn cung cấp nuôi dưỡng một mình cô.
Nếu sớm biết điều này, cô cũng không cần phí nhiều tâm tư như vậy.
Tin tức này, đối với Chu Tư Vũ tới nói, không thể nghỉ ngờ như là trúng giải thưởng lớn mấy trăm vạn, ở cửa vui vẻ một hồi, sửa sang lại cảm xúc đi vào phòng bếp.
Cô giả bộ vừa mới phát hiện Thẩm Kiến Hoa trở về, vẻ mặt vui sướng, “Dượng, dượng đã về rồi sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận