Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 305: Gian đánh con trai

Chương 305: Gian đánh con traiChương 305: Gian đánh con trai
Cố Kiến Bân chạy nhanh ôm cô, “Mẹ, đừng náo loạn nữa, mẹ không thấy người khác đều đang chê cười chúng ta sao?”
Nếu không phải không có sinh hoạt phí, hắn cũng không muốn đến nơi này.
Nói thật, mỗi lần lại đây, mẹ đều lôi kéo hắn đi khoe cùng người khác, nói hắn có bản lĩnh, về sau có thể thi đậu đại học gì đó.
Thành tích học tập của hắn xác thật không tôi, thi đại học là không thành vấn đề, nhưng khoe ra như vậy, hắn không quen.
Đặc biệt là khi nhìn thấy ánh mắt trào phúng của người khác, hắn mỗi lần đều cảm thấy thực mất mặt.
“Cười cái gì mà cười? Ai dám chế giễu?” Vương Nhị Phượng trừng mắt trâu quét một vòng, “Con mau buông ra, mẹ muốn đi tìm tiểu tiện nhân kia”
“Mẹ, mẹ đừng một câu lại kèm một chữ tiểu tiện nhân, nghe quá thô tục” Cố Kiến Bân có chút ghét bỏ nói.
Vương Nhị Phượng vừa nghe vậy, tức khắc phát hỏa, “Sao? Tôi nuôi anh lớn như vậy, cho anh đi học, kết quả là anh còn ghét bỏ tôi thô tục?”
“Nuôi hai đứa phế vật như hai anh cũng không có gì dùng, người khác đã đánh mẹ các anh sắp chết, các anh lại một cái so với một cái vô dụng Pon
Cô càng nói càng giận, một phen đẩy Cố Kiến Bân ra, giơ tay muốn đánh hắn, nhưng hạ xuống được một nửa, vẫn không bỏ được đánh.
Đứa con trai này chính là kiêu ngạo của cô, lúc trước cũng là con trai nhìn xa trông rộng, bảo cô đến chỗ này bày quán bán quần áo, cuộc sống trong nhà mới tốt hơn, đây là kiêu ngạo của cô, cô sao nỡ đánh được?
Nhưng hỏa khí trong lòng lại không có địa phương rải, vì thế tay vừa chuyển, trực tiếp tát cho Cố Kiến Lễ một cái.
“Mẹ, sao mẹ lại đánh con?”
Cố Kiến Lễ bị đánh không thể hiểu được, hắn vừa rồi rõ ràng nhìn thấy mẹ muốn đánh em trai, như thế nào quay người lại bàn tay liền dừng ở trên người chính mình.
“Em trai của anh mới bao lớn? Hắn biết cái gì?” Vương Nhị Phượng ngang ngược vô lý chỉ vào đứa con trai lớn chửi rủa, “Anh đã sắp 30 tuổi, mẹ của anh bị đánh ngay trước mặt, anh đến cái rắm cũng không dám đánh một cái, còn để cho người ta rời đi, tôi không đánh anh thì đánh ai?”
Sống vài thập niên, cô còn chưa có chịu uất ức như vậy.
Thế nhưng bị một cô gái lông còn chưa mọc đủ đánh, mấu chốt là hai người con trai còn không có một ai hướng về cô, khiến cho người ta ở trước mặt cô nghênh ngang rời đi.
“Vừa rồi là em trai con mở miệng bảo người ta đi trước” Cố Kiến Lễ thực oan uổng, “hơn nữa, cô gái kia mới bao lớn, có thể đánh được mẹ sao?”
Vương Nhị Phượng cũng giống như cậu bé chăn dê trong truyện ngụ ngôn, cô thường xuyên đã chiếm tiện nghi còn kêu oan, đều là cô ức hiếp người khác.
Hôm nay bị ức hiếp thật, cũng không ai tin.
“Anh là muốn nhìn người ta đánh chết mẹ anh thì anh mới tin đúng không?” Vương Nhị Phượng tức giận lại tát Cố Kiến Lễ một cái.
Cố Kiến Lễ cảm thấy ủy khuất, cũng cảm thấy mẹ bất công, nhưng cũng không dám hé răng.
Nghĩ thầm, còn may là cô gái kia đi rồi, bằng không, bị người ta nhìn thấy, hắn thực mất mặt?
Vương Nhị Phượng càng nhìn con trai lớn, thậm chí càng cảm thấy hắn hèn nhát, tức đến cơm cũng không ăn, cả giận nói: “Trông quầy hàng một lúc cho tôi”
“Mẹ, mẹ lại muốn đi làm gì?”
Cố Kiến Bân vẻ mặt cảnh giác, mẹ không phải lại muốn đi tìm việc chứ?
“Ta đi WC còn không được sao?”
Vương Nhị Phượng rống giận một câu, nổi giận đùng đùng rời đi.
Nước tiểu của cô đều mau tức đến chảy ra ngoài, phố này không có WG, chỉ có chợ bán thức ăn bên kia có một nhà vệ sinh công cộng.
Cố Kiến Lễ xoa xoa khuôn mặt bị đánh hai lần, lại nhìn em trai, trong lòng liền có hơi chút không thoải mái, hắn cũng rất thương em trai, cảm thấy em trai là niềm kiêu ngạo trong nhà.
Nhưng có đôi khi, lại thực ghen ghét với em trai.
Đều là con cùng một cha mẹ sinh ra, cố tình gen tốt đều di truyền cho em trai, gen không tốt di truyền cho hắn.
Phàm là hắn có thể có một ưu điểm trên người em trai, cũng không đến mức 28 tuổi còn chưa có vợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận