Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 313: Mua trát dây buộc tóc

Chương 313: Mua trát dây buộc tócChương 313: Mua trát dây buộc tóc
Hắn khẽ nhíu mày, lại nhìn về nơi xa hơn, liền thấy Thẩm Miên vẫn còn ở cách hắn hai mét, đôi chân ngắn nhỏ giống như được trang bị mô-tơ, đăng đăng chạy đến trước mặt hắn.
“Anh Hạ, sao anh không đi nữa?”
Không phải là chuyên môn dừng lại chờ cô chứ?
Thẩm Miên có chút xấu hổ, cô thật sự không lười biếng, đã rất nỗ lực đi theo phía sau hắn.
Nhưng trên đường nhiều người, hắn đi lại nhanh, cô dừng lại thở gấp hai hơi, đã bị hắn ném cách ra một mảng lớn.
Khuôn mặt nhỏ của cô bởi vì chạy mà đỏ bừng, hàng mi dài giống như cây quạt nhỏ, nhấp nháy nhấp nháy đặc biệt đáng yêu.
Đáy mắt hắn hiện lên một tia nhu sắc mà chính mình cũng không phát hiện ra.
“Nơi này có bán dây buộc tóc”
Được hắn nhắc nhở, Thẩm Miên sau đó mới nhớ tới tạo hình hiện tại của chính mình.
Khi đánh nhau cùng Vương Nhị Phượng, dây buộc tóc của cô đã bị kéo đứt, tuy rằng không có gương để soi, nhưng cô cũng biết, hiện tại tóc của cô khẳng định loạn giống ổ gà.
Vừa rồi khi đi mua giày, còn may là khi chủ tiệm hiểu lầm hai người là anh em, anh Hạ cũng không phản bác.
Nếu là Lý Càng, phỏng chừng đi đường sẽ phải duy trì khoảng cách vài mét với cô.
Ý niệm này vừa mới chợt lóe qua, cô liền nghĩ đến cảnh tượng vừa rồi cô chạy chậm phía sau hắn, lập tức không nhịn được cười một tiếng.
Đối thượng với tâm mắt của hắn, Thẩm Miên quan bách, gương mặt hơi hơi đỏ lên, lập tức chạy đến trước quầy hàng, đi chọn lựa dây buộc tóc.
Chủ quầy hàng thấy Thẩm Miên trông giống như kẻ điên, nghĩ thâm, con bé này có tiền trả không?
Nhưng vừa thấy Hạ Nam đi theo phía sau, cô lập tức cười ha hả chọn lựa một cái dây buộc tóc tương đối xinh đẹp, hơi đắt đưa cho Thẩm Miên.
“Cô gái nhỏ, cái này đẹp, thích hợp cho cô gái nhỏ như cháu”
Thẩm Miên nhìn thoáng qua, dây buộc tóc có gắn đóa hoa hồng lớn, khóe miệng hơi hơi giật giật, nếu hiện tại cô thật sự chỉ có mười sáu tuổi, khả năng sẽ thích, nhưng hai đời thêm ở bên nhau, cô đã sắp 60 tuổi, thật sự không thưởng thức nổi.
Cô quét một vòng ở trên quầy hàng, sau đó chọn một cái dây thun đen gắn dâu tây, “Chủ quán, cháu muốn cái này”
“Cái này một mao tiền.” Thấy Thẩm Miên chọn một cái rẻ như vậy, biểu tình chủ quán lược hiện vẻ thất vọng. Tuổi còn nhỏ chính là tuổi còn nhỏ, cô gái khác mang theo nam nhân tới mua, đều là cái gì đẹp, cái øì đắt thì chọn, nơi nào giống cô? Chỉ mua một cái một mao tiền.
Người nam nhân này vừa thấy liền biết là có tiền, cô gái nhỏ sao lại ngốc như vậy chứ?
“Cô gái nhỏ, cháu nhìn lại xem, có thích những thứ khác hay không” Chủ quán điên cuồng ám chỉ cho Thẩm Miên, “Chỗ của bác còn có kẹp tóc cùng hoa cài đầu, còn có cả khăn lụa nữa”
Cô lấy ra mấy cái tự nhận là xinh đẹp, bày ở trước mắt Thẩm Miên.
“Cháu chỉ lấy một cái này là được” Thẩm Miên không dao động, gom tóc lại, buộc lên.
Chủ quán sau đó mới thấy rõ khuôn mặt Thẩm Miên, trước đó cảm giác tóc cô lộn xộn, giống một cô gái điên, tóc vừa buộc lên, khuôn mặt nhỏ lộ ra tới, cô mới phát hiện, con bé này lớn lên cũng thật xinh đẹp, trông như búp bê Tây Dương, khó trách nam nhân này thoạt nhìn có bản lĩnh như vậy, còn nguyện ý dẫn cô đi mua đồ.
Lại nhìn đồ trong tay Hạ Nam, vừa thấy chính là giày nữ sinh, đây hẳn là muốn thay đổi trang phục cho cô gái nhỏ này từ trên xuống dưới!
Chủ tiệm cảm thấy vừa hâm mộ vừa chua lòm, nam nhân soái khí như vậy, có tiền như vậy, sao lúc cô còn trẻ không gặp được?
Lại tưởng tượng bộ dáng của chính mình, cô tức khắc nhụt chí. Chính mình trông như vậy, dù có trẻ lại mười tuổi cũng vô dụng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận