Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 318: Tiểu hồ ly tỉnh

Chương 318: Tiểu hồ ly tỉnhChương 318: Tiểu hồ ly tỉnh
Thẩm Miên gần đây có cao hơn một chút, hẳn là khoảng 1 mét 55, tuy rằng so với trước kia cao hơn một ít, nhưng cô cũng không phải thực vừa lòng với chiều cao này.
Tiểu Thúy cao tâm hơn một mét sáu hai, cô đừng nói được đến một mét sáu hai, chỉ cần được đến một mét sáu, liền thỏa mãn.
“Cậu đừng có gấp, cậu vẫn còn có thể cao thêm mà” Tiểu Thúy tìm ra ví dụ an ủi cô, “Chị họ của tớ trước kia cũng cao tâm như cậu, đến năm 17 tuổi, đột nhiên cao vọt lên, hiện tại so với tớ còn cao hơn.”
Thẩm Miên nghe xong, trong lòng liền kiên định hơn nhiều, vóc dáng cô xác thật vẫn còn cao lên, nếu dựa theo chế độ ăn hiện tại, có khi thật có thể cao đến một mét sáu.
Tuy rằng một mét sáu cũng không tính là quá cao, nhưng so với kiếp trước đã hoàn mỹ hơn rất nhiều.
Giờ phút này Thẩm Miên còn ngẫu nhiên vì vấn đề chiều cao mà phát sầu, hoàn toàn không biết, về sau cô sẽ cao như một nữ thần.
Lục Tư Viễn thấy cô mặc quần áo mới liên giống như biến thân, nghĩ thầm chính mình cũng không thể thua kém, hưng phấn cầm vải đi đến nhà Cao Trường Xuân. Thẩm Miên rảnh rỗi không có việc gì, bắt đầu tính sổ, vẫn luôn vội đến 5 giờ rưỡi chiều, ăn cơm chiều xong mới trở về.
Cô mới tiến vào thôn, liền hấp dẫn ánh mắt của không ít người, thấy chuyện tốt, thôn dân lôi kéo hỏi, ai mua cho cô quần áo xinh đẹp như vậy.
Thẩm Miên dùng lý do thoái thác đã nghĩ tốt trước đó qua loa lấy lệ trả lời.
Chu Lan Phương cùng Chu Tư Vũ ở nhà họ Trương xem TV nghe người khác nói Thẩm Miên mặc quần áo mới trở về, xinh đẹp như tiên nữ, hai người cũng không có tâm tư xem tiếp, một đường chạy chậm trở về nhà.
Vừa thấy Thẩm Miên, hai người đều sửng sốt một chút, Chu Tư Vũ phản ứng lại trước.
“Chị, quần áo mới này của chị là từ đâu mà có?”
Cô giờ phút này ghen ghét đến vành mắt đều đỏ, trước đó người khác nói Thẩm Miên mặc quần áo mới xinh đẹp như tiên nữ, cô còn khinh thường nghe, cảm thấy người ta nói quá khoa trương.
Hiện tại trông thấy, không muốn thừa nhận cũng không được.
Trước kia như thế nào liền không phát hiện, Thẩm Miên lớn lên giống như tiểu yêu tinh vậy?
Chu Lan Phương bị lời Chu Tư Vũ nói kéo tỉnh thần trở lại, nhìn thấy Thẩm Miên trước mắt, cô nghiến răng nghiến lợi hỏi, “Ngươi có phải đã trộm tiền trong nhà hay không?” Số trang phục trên người này ít cũng phải mấy chục đồng tiền, Thẩm Miên căn bản không mua nổi, khẳng định là trộm tiền của cô.
“Khi con đang làm việc không may quần áo bị vướng rách, còn bị thương nhẹ, ông chủ liền bồi thường cho con hai bộ quần áo” Thẩm Miên đem đã sớm chuẩn bị tốt lấy cớ dọn ra tới.
Chu Lan Phương sau đó mới chú ý tới, sau tai Thẩm Miên dán một miếng băng keo cá nhân, nhưng cô căn bản không tin lời Thẩm Miên nói, “Ngươi chịu chút vết thương nhỏ như vậy, người ta liền bồi thường quần áo và giày mới cho ngươi? Ngươi lừa quỷ sao?”
Chu Tư Vũ mãn đầu óc đều là câu nói hai bộ quần áo mới kia của Thẩm Miên.
Một bộ đều đã tốn rất nhiều tiền, người ta thế nhưng đưa cho Thẩm Miên hai bộ, trong nhà có núi vàng núi bạc sao?
“Người ta một ngày có thể kiếm được rất nhiều tiền, không thèm để ý chút tiền nhỏ này, nhìn đẹp, kỳ thật là hàng lỗi của chợ bán sỉ, một bộ không đến năm đồng tiền”
Thẩm Miên bịa đặt lung tung, dù sao mặc kệ cô nói như thế nào, Chu Lan Phương cũng không tìm ra được chứng cứ phản bác.
Không thể không nói, Thẩm Miên tính toán thật đúng về Chu Lan Phương, Chu Lan Phương ngay cả thành phố cũng chỉ mới đi qua được vài lần, đối với hàng lỗi gì đó, căn bản là không hiểu.
Nhìn Thẩm Miên ăn mặc xinh đẹp như vậy, cô dù có tức cũng không có biện pháp.
Oán hận trừng mắt với Thẩm Miên, nghĩ thầm, mẹ trẻ của Thẩm Miên nhất định cũng là như thế này, lớn lên trông như hồ ly tinh, mới câu dẫn được Thẩm Kiến Hoa, sinh ra một đứa con hoang tới khiến cô khó chịu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận