Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 325: Chu cố quen biết 1

Chương 325: Chu cố quen biết 1Chương 325: Chu cố quen biết 1
Nghe Vương Nhị Phượng nói như vậy, Chu Tư Vũ thuận thế nói ngọt, “bác gái, bác cũng có phúc khí mà, con trai bác học tập tốt như vậy, tương lai thi đậu đại học Thủ Đô, bác cũng nở mày nở mặt? Đến lúc đó người ở cả khu phố này đều hâm mộ bác”
“Cô bé này thật là giỏi ăn nói, cháu nhìn xem còn thích bộ nào nữa, ta bán rẻ bằng giá nhập vào cho cháu” Là người thì đều thích nghe lời hay, đặc biệt là khen đứa con trai mà cô yêu nhất, Vương Nhị Phượng cười đến miệng đều không khép lại được.
Bán bằng giá nhập vào cho Chu Tư Vũ là không có khả năng, nhưng cô thật sự tính toán bán rẻ hơn một chút.
Khi Vương Nhị Phượng thốt ra lời này, tâm tình Chu Lan Phương cũng tốt hơn, ba người đều vui tươi hớn hở.
Chu Tư Vũ chọn một chiếc quần màu đen, cùng một chiếc áo ngắn màu hồng nhạt, vốn dĩ cô cũng muốn mua chiếc màu xanh nhạt, lại sợ người khác nói cô học Thẩm Miên, cho nên cố ý mua kiểu dáng không sai biệt lắm, nhưng màu sắc lại không giống nhau.
Đáng tiếc nơi này không có gương, bằng không cô cũng có thể nhìn xem mình mặc có đẹp hay không, hiện tại chỉ có thể lựa chọn tin tưởng lời của cô ruột cùng Vương Nhị Phượng. Hai kiện quân áo, chào giá cho người khác đêu là mười đồng tiền, người ta trả tám đồng sẽ bán, nhưng bởi vì Chu Tư Vũ vỗ mông ngựa tốt, Vương Nhị Phượng nói thẳng tám đồng.
Chu Lan Phương cũng biết, quần áo ở trấn trên cũng phải tám, chín đồng, hơn nữa bị tâm hư vinh quấy phá, không nghĩ biểu hiện rất nghèo, cô cũng không mặc cả, trực tiếp liền thanh toán tiền.
Vương Nhị Phượng thấy Chu Lan Phương sảng khoái như vậy, trong lòng cao hứng, “Nhìn xem, mẹ cháu thương cháu chưa kìa! Về sau phải biết Hiếu thuận với mẹ nghe chưa”
Hôm nay cuối cùng cũng mở hàng.
Đều do con oắt chết tiệt hôm qua, làm chậm trễ việc kinh doanh một buổi sáng của cô, còn thiếu chút nữa bị cảnh sát hiểu nhầm thành bọn buôn người, nếu không phải con trai và chồng đều đi làm chứng, cô sẽ không về được nhà.
Lần sau,nếu gặp lại con oắt chết tiệt kia, không đánh chết nó là không được.
Chu Tư Vũ phụ họa Vương Nhị Phượng, “Trên đời này, mẹ cháu thương cháu nhất! Về sau cháu nhất định sẽ hiếu thuận với mẹ.”
“Con là con gái của mẹ, mẹ không thương con thì thương ai?”
Chu Lan Phương vuốt tóc Chu Tư Vũ, bị tiếng mẹ của cô kêu cho trong lòng, trong miệng đều là ngọt. “Con gái cô xinh đẹp như vậy, lại hiếu thuận như vậy, sao cô không mua thêm cho con bé một bộ quần áo nữa để mặc?” Vương Nhị Phượng lấy mấy bộ quần áo ngắn tay bán thừa từ năm ngoái ra, “Không bao lâu nữa sẽ phải chuyển sang mặc quần áo ngắn tay, có mấy bộ này tôi bán lỗ, chỉ lấy 3 đồng tiền một bộ, cô mua về cho con gái mặc đi.”
Vừa nghe nói là bán lỗ, chỉ 3 đồng tiền một bộ, đôi mắt Chu Lan Phương cùng Chu Tư Vũ đều sáng ngời.
Mấy bộ quần áo này nếu là ở trong thành phố cũng không hợp thời, kiểu dáng đã cũ nhưng đem về nông thôn lại khác, mấy cửa hàng may ở trấn trên đều chỉ chú trọng bền và mặc không bị đơ.
Hơn nữa, quần áo may ra cũng không hề rẻ phải 5, 6 đồng một bộ. Mấy bộ này chỉ 3 đồng một bộ là thực sự rẻ.
Vương Nhị Phượng mỗi ngày đều ở trên phố bán quần áo, cũng tiếp xúc với nhiều người, vừa thấy ánh mắt hai người, tức khắc biết các cô động tâm, chạy nhanh đem từng bộ quần áo mở ra, còn cầm lên ướm thử ở trên người Chu Tư Vũ.
“Cô xem thật là vừa người nha! Giống như là may cho con gái cô vậy, tôi chỉ còn có mấy bộ này không mua nhanh sau này quay lại cũng không còn nữa”
Chu Lan Phương có chút động tâm, nhưng lại có chút tiếc tiền. Vừa mới mua một bộ quân áo, tiêu tám đồng tiền.
Đang do dự, phía sau đột nhiên có người kêu một câu.
“Mẹ, ăn cơm”
“Con trai” Vương Nhị Phượng vui vẻ kêu một tiếng, vẻ mặt tự hào giới thiệu cho Chu Lan Phương, “Đây là con trai nhỏ của tôi, kêu Cố Kiến Bân”
Bạn cần đăng nhập để bình luận