Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 331: Ngươi ba cùng ngươi mợ sinh đứa trẻ

Chương 331: Ngươi ba cùng ngươi mợ sinh đứa trẻChương 331: Ngươi ba cùng ngươi mợ sinh đứa trẻ
Vừa thấy thần sắc của Chu Tư Vũ, Thẩm Miên liền biết cô đang suy nghĩ cái gì, ánh mắt dừng ở trên tay lái của Chu Lan Phương, khóe miệng hơi hơi nhếch lên, cố ý hỏi lại.
“Mẹ, mẹ cùng Tư Vũ sao cũng ở trong thành?”
Trong lòng Chu Lan Phương không thoải mái, trừng mắt rống lên một câu, “Ta hiện tại làm gì còn cần hội báo với ngươi sao?”
Thẩm Miên không sợ cô, còn cố ý nhìn chằm chằm chiếc túi treo ở tay lái suy đoán, “Ngày hôm qua Tư Vũ nói, mẹ muốn mua quần áo mới cho em ấy, hiện tại không phải là đưa em ấy tới thành phố mua quần áo chứ?”
Không chờ Chu Lan Phương nói chuyện, cô lại tiếp tục nói, “Ba mỗi ngày làm việc mệt như vậy, nếu biết mẹ tiêu hết tiền mua quần áo cho Tư Vũ, khẳng định sẽ tức giận đi?”
“Nói hươu nói vượn cái gì đấy?” Nếu không phải đang ở trên đường cái, còn đỡ xe đạp, Chu Lan Phương muốn xông lên xé miệng cô, “Đây là mợ cả ngươi cho tiền, ngươi đừng ở trước mặt ba ngươi nói bậy, bằng không ta xé rách miệng ngươi”
“Cậu gần đây kiếm được nhiều tiền sao? Ăn tết vừa mới mua quần áo cho Tư Vũ, hiện tại lại mua?” Thẩm Miên làm bộ hâm mộ, hỏi ra một câu trọng điểm.
Không nghĩ tới Thẩm Miên hiện tại biến tinh ranh như vậy, miệng còn lanh lợi, Chu Lan Phương uy hiếp nói: “Ngươi nếu dám ở trước mặt ba ngươi nói linh tỉnh cái gì, ta sẽ đánh gãy chân ngươi.”
Dù sao cũng có chút chột dạ, Chu Lan Phương cũng không ở đây lâu, kêu Chu Tư Vũ lên xe hầm hừ rời đi.
Hai người vừa mới đi không trong chốc lát, Lục Tư Viễn liền đã trở lại, “Ta vừa rồi thấy có hai người đứng ở đây, sao trông hơi giống mẹ cùng em gái ngươi vậy?”
Bởi vì nhìn có chút giống, hắn biết không thể chạm mặt hai người này, cho nên cố ý thả chậm bước chân, chờ hai người đi rồi, hắn mới dám lại đây.
Thẩm Miên nhún vai, thập phần bất đắc dĩ, “Không phải giống, mà chính là các cô.”
“Các cô tới trong thành phố làm gì?”
Người không làm buôn bán, mấy năm cũng không tới trong thành phố một chuyến, hai người không có việc gì lại chạy đến đây làm gì?
“Tư Vũ thấy ta có quần áo mới để mặc thì đỏ mắt, mẹ ta đưa em ấy đến thành phố mua đồ.” Nói thật, hai người tới trong thành phố, Thẩm Miên có chút ngoài ý muốn.
Chu Lan Phương vốn keo kiệt, không thích tiêu một phân tiền uổng phí, Chu Tư Vũ có thể dỗ được cô đến thành phố mua quân áo, cũng coi như có bản lĩnh.
“Mẹ ngươi đem hết tiền dán lên người Chu Tư Vũ, ba ngươi một chút ý kiến cũng không có sao?” Lục Tư Viễn nhíu mày.
Con gái tốt như vậy lại không thương, lại đi đối xử tốt với cháu gái, đầu óc Thẩm Kiến Hoa có bệnh đi?
“Mẹ ta mỗi lần mua quần áo cho Tư Vũ, đều nói là mợ ta cho tiền, hoặc là nói là mợ ta mua” Thẩm Miên cười nhạo một tiếng, “Kỳ thật điêu kiện trong nhà mợ ta còn không bằng nhà ta, mấy đứa trẻ trong nhà còn không rảnh lo, nào có tiền dư thừa mua đồ cho Tư Vũ? Trong lòng ba ta hiểu rõ, chỉ là không chọc thủng thôi.”
Kiếp trước xem không rõ , hiện tại cô đã sớm hiểu.
Thẩm Kiến Hoa kiếm tiền không ít, Chu Lan Phương lại luôn kêu trong nhà không có tiền, kỳ thật, đại đa số đều tiêu ở trên người Chu Tư Vũ.
Hắn không kiểm tra tiền, đơn giản là cam chịu chi tiền cho Chu Tư Vũ.
Biểu hiện tin tưởng Chu Lan Phương, trên thực tế là sợ cô biết hắn bất công.
Lục Tư Viễn thực tức giận, người một nhà đều tính kế Thẩm Miên, cũng thật quá đáng.
Khó trách Thẩm Miên trước kia học tập không tốt. Dù cho Thẩm Miên là con gái riêng của Thẩm Kiến Hoa, thì cũng là con gái đẻ đi?
Hắn sao có thể đối xử với cháu gái tốt hơn với con gái như vậy?
Đột nhiên, một ý tưởng từ trong đầu hắn nhảy ra tới.
“Chu Tư Vũ, không phải là con riêng của ba ngươi và mợ ngươi chứ?”
Loại chuyện này, cũng không phải là chuyện hiếm lạ gì, hắn đã nghe nói qua vài lần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận